Kính tứ công công cười híp mắt cho Mộc Cẩm đáp án.
"Cô nương, cái này đại cua xanh có thể ở địa phương khác nuôi ra, đây vốn là được cô nương phúc!"
Hơn nữa, công tử nhà ta đưa cô nương thôn trang này, là nghĩ đến cô nương phụ tộc nhất mạch của ngài không đáng tin cậy, công tử nhà ta muốn cho cô nương chỗ dựa!"
Mộc Cẩm nghe được là Triệu Cảnh Dật bởi vì phụ tộc nàng không đáng tin cậy, muốn đưa đại thôn trang làm chỗ dựa cho nàng, ánh mắt đều đỏ lên.
Nàng là không nghĩ tới, một người cùng nàng không có nửa điểm huyết thống, đơn giản là nàng nhân duyên xảo hợp dưới cứu hắn giúp hắn, sẽ nghĩ muốn thay nàng cái người không được phụ tộc che chở, vả lại bị phụ tộc g.i.ế.c hại mẫu thân làm chỗ dựa
Kính tứ công công giỏi nhất là sát ngôn quan sắc, thấy Mộc Cẩm hai mắt đỏ bừng, liền biết tâm tư của công tử nhà mình đối với cô nương, trong lòng cô nương cảm nhận được hảo ý của hắn.
Suy nghĩ một chút, liền nhặt chuyện cười Tần gia mới gây ra nói cho Mộc Cẩm.
Mộc Cẩm vừa nghe, cũng im lặng đến cực điểm.
Phụ thân tốt của nàng vị tái huyền, đầu óc kia cũng thật sự không được tốt lắm.
Từ trong lời nói của Kính tứ công công, Mộc Cẩm nghe hiểu được, phụ thân tốt của nàng thấy Tục Huyền lâu như vậy cũng không tìm được trưởng nữ chính quy của Tần gia là Mộc Cẩm, liền nổi lên tiểu tâm tư.
Nàng cũng muốn trưởng nữ của nàng gả đến hoàng gia.
Hơn nữa còn muốn áp đảo trưởng nữ Tần gia do nguyên phối nàng sinh ra.
Nàng không phải bị Triệu vương phủ coi trọng, muốn mời làm Thế tử phi sao?
Nàng phụ thân tốt kia liền muốn trưởng nữ của tái huyền cùng hoàng tử năm nay mới mười một tuổi thành thân.
Đương nhiên, trưởng nữ của nàng năm nay cũng mới hơn mười tuổi một chút thì thôi.
Như vậy thoạt nhìn, tuổi tác ngược lại là tương đương.
Nhưng mẫu phi của Thập Thất hoàng tử lại là Hiền phi của một trong tứ phi.
Nàng cứ như vậy để một đứa con trai, tròng mắt bình thường dưỡng đến mười một tuổi, coi như là tuyển hoàng tử phi, như thế nào cũng sẽ không tuyển một thứ nữ do tục huyền sinh ra a?
Chọn? Cả kinh thành đều là quý tộc, Hiền phi nương nương chẳng lẽ không có con dâu?
Tuy nói xuất thân Tục Huyền, cũng là đích nữ, nhưng chung quy thân phận kém không ít.
Hơn nữa, trưởng nữ của nàng cũng không phải là tuyệt sắc gì.
Bộ dáng của nàng sau khi lớn lên, so với mấy vị thứ nữ Tần gia cũng không bằng...... Không nói, nàng nghĩ như vậy, trải qua sự đồng ý của người cha tốt kia sao?
Dù sao, phụ thân tốt của nàng hai đời đều là đặt cược vào Triệu Vương......
“Tần đại nhân vị Tục Huyền phu nhân kia là có thể như nguyện! "Kính tứ công công vẫn như cũ cười híp mắt, nhưng cặp kia tinh quang bốn phía trong con ngươi lóe lên hàn quang lạnh như băng.
"Mẫu phi của Thập Thất hoàng tử chính là Hiền phi nương nương! Hiền phi nương nương đem vị kia Thập Thất hoàng tử yêu như tròng mắt, con dâu tương lai của nàng há có thể là một tục huyền sinh ra?"
"Vả lại, nghe nói nha, vị Hiền phi nương nương kia yêu thể diện nhất, nàng muốn vì Thập Thất hoàng tử chọn lựa hoàng tử phi, rất có thể là chọn trong những qúy gia môn phiệt lâu đời kia!"
Ý ở ngoài lời, cho dù vị tiểu thư Tần gia kia không phải xuất thân tái huyền, lấy ánh mắt hiền phi nương nương, cũng sẽ không chọn cô nương Tần gia xuất hiện.
Mộc Cẩm rất có thể hiểu được.
Kiếp trước, nàng cũng đã gặp qua vị Hiền phi nương nương kia vài lần.
Vị nương nương kia đúng là tính tình cao ngạo, cô nương dòng dõi bình thường, nàng thật chướng mắt.
Tần gia ở trong kinh thành, nhiều nhất chỉ là một thế gia hạng hai mà thôi.
Hơn nữa, Tần gia vị kia Tục Huyền phu nhân có tâm tư như vậy, nhất định không được Tần đại nhân thích, sợ là cuộc sống sau này gian nan lắm.
Kính tứ công công cười lạnh.
Lời này của hắn, Mộc Cẩm cũng hiểu.
Có thể từ chỗ Kính tứ công công có được một ít tin tức của Tần gia, Mộc Cẩm cũng rất Hài lòng.
Dưới sự yêu cầu liên tục của Kính tứ công công, Mộc Cẩm đành phải cầm tờ khế đất kia trước.
Trong lòng lại nghĩ, chờ có cơ hội trả lại cho Triệu Cảnh Dật.
Đây là việc của Kính Tứ công công, nếu nàng không nhận, Kính Tứ công công sẽ không hoàn thành được việc, sợ là phải lĩnh phạt...
Sau khi Mộc Cẩm về nhà, liền trực tiếp đem khế đất Triệu Cảnh Dật đưa cho nàng đặt vào trong không gian vòng ngọc, cũng không mở ra xem.
Vốn không cho rằng đây thứ mình không xứng nhận được, cũng không có ý định muốn cầm, tự nhiên cũng sẽ không nhìn là tất nhiên.
Trước tết Trung thu một ngày, Mộc Cẩm mang theo các đệ đệ muội muội tự mình đi Mộc Gia thôn một chuyến.
Trực tiếp đến nhà Mộc gia tứ thúc.
Mộc gia tứ thúc cùng tứ thẩm thấy Mộc Cẩm lúc này tự mình dẫn đệ đệ muội muội trở về Mộc gia thôn đưa lễ, còn trực tiếp vượt qua đại phòng cùng nhị phòng tới tứ phòng bọn họ, đều rất cao hứng.
Mộc gia tứ thẩm cầm tiền thúc giục Mộc tứ thúc đích thân đi mua thịt mua cá mua đậu phụ.
Những thứ này, ân cần lưu lại mấy người Mộc Cẩm ăn trưa.
Mộc Cẩm cũng không từ chối.
Bảo Mộc Tử Xuyên và Mộc Tử Khê hai huynh đệ đi đưa lễ trung thu cho đại phòng và nhị phòng,
Để cho Mộc Tử Xuyên cùng Mộc Tử Khê hai huynh đệ đi cho đại phòng cùng nhị phòng đưa lễ tiết, chính nàng thì mang theo hai muội muội ở lại Mộc gia tứ phòng.
Mộc gia tứ thẩm thấy Mộc Cẩm tỷ muội ba người cùng Mộc Tử Xuyên huynh đệ hai người hiện giờ cả người khí chất cùng ăn mặc đều thay đổi lớn trong lòng không ngừng hâm mộ.
Liền cực lực để cho tiểu khuê nữ Xuân Mai, tiểu khuê nữ Thu Hương cùng Mộc Cẩm ba tỷ muội gần gũi.
Nhưng Xuân Mai năm nay chỉ mới chín tuổi, Thu Cúc năm nay còn nhỏ hơn Tiểu Mộc Nguyệt.
Thứ nhất ngại ngùng thẹn thùng, nhìn thấy ba tỷ muội Mộc Cẩm ăn mặc còn tốt hơn so với người hát tuồng mừng năm mới, cũng không dám thân cận với tỷ muội Mộc Cẩm.
Thứ hai, các nàng tuổi cũng chỉ có thể cùng Tiểu Mộc Nguyệt chơi đùa.
Mộc gia tứ thẩm thấy hai khuê nữ không biết cầu tiến như vậy, trong lòng vừa tức giận vừa sốt ruột, thầm mắng hai khuê nữ không có ánh mắt.
Mộc Cẩm nhìn ra hai tiểu đường muội co quắp cùng bất an, nháy mắt với Tiểu Mộc Nguyệt, Tiểu Mộc Nguyệt liền ngọt ngào cười lôi kéo tiểu đường tỷ cùng tiểu đường muội đi một bên chơi đùa.
Mộc gia tứ thẩm thấy hai khuê nữ có thể cùng tam phòng cháu gái nhỏ nhất chơi một chỗ, cuối cùng là thở phào nhẹ nhõm.
Ăn trưa một bữa, Mộc gia tứ thẩm làm rất dụng tâm, thức ăn cũng không ít, ước chừng có tám món mặn một canh.
Phong phú như vậy, ngay cả lễ mừng năm mới cũng chưa từng có.
Có thể có thịt cá, vui mừng nhất chính là hai tiểu cô nương Xuân Mai và Thu Cúc.
Ăn trưa xong, Mộc Cẩm liền hỏi Mộc tứ thúc, trong hồ nước sau núi Mộc gia thôn hiện giờ còn có cá tôm cua.
Nguyên bản người trong thôn đều cho rằng năm ngoái đại hạn hán, cá tôm đều c.h.ế.t hết, nào biết năm nay có người vào núi đánh bắt, vẫn là có cá tôm!
“A... Đúng rồi! Con cua kia lớn thật, cũng không biết lớn như thế nào, không kém gì năm ngoái. Năm nay người trong thôn cũng có không ít người đi bắt về nấu ăn.”
“Con cua kia cũng không biết ăn cái gì, tất cả đều là vỏ... người nhà chúng ta Đều không thích ăn, cũng sẽ không ăn. “
Mộc gia tứ thẩm liền cười chen vào một câu.
Mộc Cẩm cũng chỉ cười, cũng không nói thêm gì.
Mộc gia tứ thẩm lại cười nói: "Đúng rồi, nghe thôn trưởng tẩu tử nói, năm ngoái Cẩm Ny Tử ngươi từ nhà nàng mua chút cua xanh lớn, ngươi nếu thích ăn, để cho tứ thúc ngươi đi vớt chút trở về, hôm nay ngươi mang về nhà ăn!"
Đây cũng là ý kiến hay
Mộc tứ thúc nghe vậy liền liên tục gật đầu, sốt ruột đứng dậy, "Ta đây liền đi”
Mộc Cẩm cũng thèm cua.
Vừa vặn ngày mai là ngày hội Trung thu, ăn cua uống trà hoa cúc vừa vặn.
“Vậy ngươi cẩn thận một chút, vừa lúc hôm nay g.i.ế.c gà ruột gà đều còn, ngươi cầm đi câu cua đi!"
Mộc Tứ thẩm rất là hy vọng có thể được người một nhà Mộc Cẩm thân cận nhiều hơn, cũng vội vàng đứng dậy đi giúp Mộc Tứ thúc chuẩn bị công cụ.
Mộc tứ thúc chân trước vừa rời đi, Mộc Tử Ngân của nhị phòng ở ngoài cửa tứ phòng hô lên.