Lưỡi vịt và lưỡi ngỗng cũng là mỹ vị hiếm có!

Lưỡi vịt thì làm thành lưỡi vịt thơm phức, lưỡi ngỗng thì làm thành lưỡi ngỗng thơm phức là được.

Hôm nay vịt và ngỗng trong cửa hàng mua không ít.

Rút lưỡi vịt và lưỡi ngỗng ra, rửa sạch, ít nhất có thể làm ra một đĩa lưỡi vịt thơm phức và một đĩa lưỡi ngỗng thơm phức.

Nghĩ đến liền làm, Mộc Cẩm liền cùng Lăng Không nói chuyện này, Lăng Không lập tức cam đoan, tỏ vẻ mình rất nhanh có thể đem đầu lưỡi vịt cùng đầu lưỡi ngỗng lấy ra rửa sạch sẽ.

Mộc Cẩm liền đi làm hương liệu ướp.

Lăng Không quả nhiên không nuốt lời, rất nhanh đã xử lý tốt lưỡi vịt và lưỡi ngỗng.

Mộc Cẩm cũng nhanh chóng làm xong một đĩa lưỡi vịt và lưỡi ngỗng thơm phức.

Sau khi làm xong hai đĩa thức ăn mới, Mộc Cẩm lại cắt chút đồ kho, lại đặt vào trong hộp thức ăn, bảo Lăng Không đưa đi nhắm rượu cho Kính Tứ công công ăn.

Đem hết thảy đều chuẩn bị tốt, Mộc Cẩm mới đi cửa hàng thêu.

Mộc Cẩm vừa tới cửa hàng thêu, liền thấy nhị muội muội Mộc Oánh cười khanh khách tiễn một vị phụ nhân trẻ tuổi đi theo một tiểu nha hoàn phía sau ra khỏi cửa hàng.

Tiểu nha hoàn trong tay cầm một bộ áo mùa đông màu vàng gừng, trên mặt hai chủ tớ đều tràn đầy ý cười.

Có lẽ là đối với y phục may sẵn mua được thập phần hài lòng.

“Trưởng tỷ tỷ  đến rồi! "Mộc Oánh cao hứng vươn tay kéo cánh tay Mộc Cẩm, đón nàng vào.

“Ừ, làm ăn thế nào? "Mộc Cẩm cười hỏi.

Mộc Oánh nhếch miệng cười, trả lời: "Cũng không biết tại sao, hôm nay buôn bán so với hôm qua tốt hơn nhiều! trước khi tỷ đến, cộng thêm vị khách nhân vừa tiễn bước kia, đã bán đi ba bộ quần áo, hai cuộnvải, một cuộn sa tanh, còn có chút đồ chơi nhỏ."

Mộc Cẩm cười gật đầu, "Vậy không tệ.

Mộc Oánh lại hỏi thăm một chút về việc làm ăn của cửa hàng kho.

Việc làm ăn của cửa hàng kho luôn rất ổn định.

Mấy ngày tiếp theo, cửa hàng thêu làm ăn cũng không tệ lắm, mỗi ngày cũng có thể kiếm được một hai lượng bạc.

Giống như ngày khai trương kiếm được nhiều như vậy, Mộc Cẩm và Mộc Oánh trong lòng đều rõ ràng, trong thời gian ngắn sợ là sẽ không bao giờ rầm rộ nữa.

Nhưng mỗi ngày còn có thể kiếm chút tiền đã là rất tốt rồi.

Mộc Oánh cùng Nhị Ny Tử cũng nhiệt tình mười phầnTruyện được đăng duy nhất trên MonkeyD.vn

.

Nhị Ny Tử  mỗi ngày đi trong cửa hàng chiêu đãi khách nhân, Mộc Oánh làm chủ là cho nàng trả tiền công, mà nàng làm nữ công, cũng sẽ cho nàng tiền.

Hiện giờ Nhị Ny Tử đã là trụ cột của nhà trưởng thôn.

Nhị Ny Tử tuy là một nữ oa tử, ở nhà thôn trưởng, thậm chí nhà ngoại tổ của nàng bên kia, địa vị kia đều là nước lên thì thuyền lên.

Có thể thấy được, mặc kệ nam nữ, đều phải cố gắng tự cường mới là chính đạo.

Mộc Cẩm bên này thấy cửa hàng thêu đã ổn định, liền đem tâm tư đặt ở quán ăn vặt Mộc Ký sắp khai trương.

Quán ăn vặt Mộc Ký đã được cải tạo trang hoàng lại mấy ngày rồi.

Kính tứ công công cũng đưa tới ngày khai trương cho nàng, năm ngày sau là được.

Đương nhiên, lúc quán ăn vặt Mộc Ký khai trương cũng đã là cuối tháng chạp, cũng chính là cửa ải cuối năm sắp tới.



Có tiền không có tiền, đều phải hảo hảo mừng năm mới a.

Mộc Cẩm chọn khai trương trước khi cửa ải cuối năm sắp tới, cũng là xem vào lúc này người đến trấn trên làm đồ tết nhiều.

Hơn nữa, không ít người đến mua đồ tết sẽ mang theo hài tử đến xem náo nhiệt.

Nhất là tổ tông thích mang theo tôn bối đến làm hàng tết.

Lúc này, những tổ tông kia nếu là bị các tôn bối quấn không lại, sẽ có không ít người nguyện ý bỏ tiền ra mua cho các tôn bối một ít đồ ăn vặt.

Ngày khai trương quán ăn vặt Mộc Ký, Mộc Cẩm cố ý để cửa hàng kho bên kia có thêm chút vịt, ngỗng, heo.

Sau đó cũng đi tìm trưởng thôn trước, muốn người trong thôn chặt nhiều tre một chút làm xiên tre.

Xiên tre đã làm xong phải đun sôi hong khô bằng nước, sau đó phơi sạch.

Sau đó nàng liền tới thu, một cân tre nhỏ đã nấu phơi khô một văn tiền.

Coi như là cung cấp cho người trong thôn một nghề kiếm tiền.

Ít nhất, người già trẻ nhỏ trong nhà lúc không có việc gì đều có thể làm.

Những lão nhân gia trong thôn kia, không có mấy người không biết làm chút việc thợ nan, dù sao bình thường đều phải đan cho trong nhà một cái sọt.

Bọn nhỏ mưa dầm thấm đất ít nhiều cũng sẽ một ít.Truyện được đăng duy nhất trên MonkeyD.vn

 

Trẻ em ít nhiều tiếp xúc với nó. Hơn nữa, chỉ là chẻ những thanh tre thật mỏng, yêu cầu cũng không cao. Chỉ cần chẻ những thanh tre nhỏ hơn là được. Mộc Cẩn thu thập xiên tre, cắt thịt kho thành từng miếng nhỏ.

Ngày khai trương, thấy người qua đường liền chia, đặc biệt mời người tới làm việc này.

Đây là chiêu chiêu mời chào khách nhân mà nàng nghĩ đến.

Đương nhiên, xâu thịt kho cũng là một loại đồ ăn vặt, nếu là bán lẻ, trên một xâu thịt kho có sáu khối thịt kho to bằng ngón cái, một xâu cũng không đắt chỉ một văn tiền.

Nếu khách vào quán ăn vặt, bên trong còn có đậu hũ xiên rán, còn có đậu kho khô.

Ngoại trừ xiên, còn có những món ăn vặt khác.

Có mì luộc nước sốt, có miến thịt viên, có bánh nhân thịt, bánh dưa muối, trứng.

Những phân lượng này cũng không lớn, nhưng thắng ở chỗ giá cả rẻ.

Vả lại quán ăn vặt này vừa khai trương, mùi thơm các loại thức ăn đan xen, hương thơm bay mấy dặm, hơn nữa lại dùng xiên kho mời chào khách nhân, trong lúc nhất thời trước cửa quán ăn vặt chen chúc, náo nhiệt phi phàm.

Lại nói tiếp, chính là việc làm ăn nhỏ chân chính, nhưng một ngày liền không có nghỉ ngơi.

Đại Lang cùng Nhị Lang nhà trưởng thôn bận rộn chân không chạm đất, ngay cả cơm trưa cũng bận rộn không có ăn

Mộc Cẩm hôm nay cũng mang theo Tiểu Mộc Nguyệt ở quán ăn vặt hỗ trợ, nhưng tay người vẫn là Không đủ

Tốt xấu gì ngày hôm nay cuối cùng cũng xong việc.

Sau khi đóng cửa, Mộc Cẩm mang theo Tiểu Mộc Nguyệt tính toán sổ sách một chút, chỉ một ngày này, cũng kiếm được chừng năm lượng bạc.

Muốn nói, cùng cửa hàng thêu ngày đầu tiên khai trương kiếm lời khẳng định không có cách nào so sánh.

Nhưng Mộc Cẩm đã rất hài lòng.

Dù sao đây cũng chỉ là một trấn nhỏ.

Dân số cũng không tính là nhiều.

Nếu là đến trong huyện, trong tỉnh thì sao?

Tiểu Mộc Nguyệt cũng thán phục trưởng tỷ nhà mình thật sự là làm cái gì cũng kiếm bạc......

"Hôm nay Nguyệt nha đầu cũng ra sức, nên có phần thưởng." Mộc Cẩm cười đưa tay vuốt mũi nàng một cái, để cho nàng tự đếm trên một trăm văn tiền, xem như cho nàng tiền công cùng phần thưởng.

Tiểu Mộc Nguyệt cũng không chối từ, cao hứng gật đầu.Truyện được đăng duy nhất trên MonkeyD.vn

 

Đếm xong tiền, ngửa đầu nhìn trưởng tỷ nhà mình ngây thơ đáng yêu hỏi: "Trưởng tỷ, lần trước ta đi theo trưởng tỷ về rong thôn, trong thôn Tam Nha cùng Đại Đào đều nói qua năm mới muốn một cái vòng tay, ta có thể mua cho các nàng sao?"

Mộc Cẩm cong môi cười, "Đương nhiên có thể! Tiền của muội, muội tiêu thế nào cũng được, chỉ là phải cẩn thận, đừng bị người ta lừa.”

Tiểu Mộc Nguyệt liên tục gật đầu, sau đó hoan hô một tiếng.

Mộc Cẩm thấy nàng cao hứng như vậy, đột nhiên nghĩ đến, mấy ngày nay không phải bận cái này thì là bận cái kia, vẫn muốn đặt mua chút vàng bạc trang sức cho ba tỷ muội mình thiếu chút nữa đã quên.

Trước cuối năm, ít nhiều phải mang theo Nhị muội muội cùng tiểu muội muội đi một chuyến cửa hàng trang sức trên trấn.

Thanh danh của quán ăn vặt Mộc Ký lập tức truyền ra ngoài.

Vốn Mộc Cẩm cho rằng ngày khai trương đầu tiên cũng là tốt nhất.

Dù sao cộng thêm dùng xiên kho mời chào khách nhân, chiêu này mới mẻ, làm ăn tốt một chút là bình thường, chờ qua mấy ngày làm ăn sẽ không tốt như vậy.

Nhưng kế tiếp......

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play