Ngày Thư Lạc gia nhập đoàn làm phim vào đúng dịp ăn Tết, vì cảm tạ ảnh đế Thư tới cứu nguy, phó đạo diễn quyết định buổi tối kết thúc công việc sớm, cho mọi người thời gian thả lỏng và ăn cơm tất niên.
Sơ Đông làm đóng thế cho Thư Lạc, ảnh đế Thư bận quay hắn tự nhiên không thể nhàn rỗi, cả ngày Tiếu Tiếu cũng không nghe hắn đề cập đến trứng gà đỏ trước đó hắn nhớ nhung mãi.
Ăn Tết đối với Sơ Đông dường như không có ý nghĩa đặc biệt, biết buổi tối có thể kết thúc công việc sớm hắn cũng không vui mừng gì nhiều, chỉ lẳng lăng theo Thư Lạc đóng phim.
Thời điểm nghỉ ngơi thay đổi cảnh quay, Thư Lạc ngồi trên ghế nghỉ ngơi, uống một ngụm nước ấm từ bình giữ nhiệt.
Sơ Đông ngồi ở một bên chơi điện thoại, Thư Lạc dư quang thấy hắn, chủ động bắt chuyện với hắn, “Sơ Đông, công phu của vậu rất giỏi, cậu học từ nhỏ à?”
“4 tuổi.” Sợ bản rhaan trả lời quá ngắn gọn, Sơ Đông lại bổ sung một câu, “Học rất lâu rồi.”
Thư Lạc khâm phục, “Lúc trước sao lại nghĩ học cái này, là ba mẹ bắt học sao?”
Thư Lạc xuất thân nông thôn, khi còn nhỏ trong nhà không quá giàu có, không có điều kiện nên không tham gia lớp năng khiếu. Hắn biết không ít cha mẹ thường yêu cầu con trai học dương cầm hoặc vẽ tranh để bồi dưỡng tâm hồn, học võ thuật chịu khổ như vậy không nhiều lắm.
Sơ Đông lắc đầu, “Không phải.” Hắn không có cha mẹ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT