Tầm mắt của Khúc Hoàng vẫn luôn nhìn theo Sơ Đông rời đi, mãi sau mới lưu luyến không rời thu hồi lại.
Xem ra là diễn viên nhỏ không quan trọng lại mơ tưởng nổi tiếng a.
Đối với loại diễn viên nhỏ này, Khúc Hoàng vừa ra tay một cái là trúng, từ trước tới nay chưa bao giờ vuột mất.
Bà ta ngẩng đầu rũ mắt cắn đầu thuốc lă tính toán, dư quang nơi đáy mắt thấy Lý Phỉ khoan thai tới muộn.
Lý Phỉ đối với Khúc Hoàng là vừa hận vừa sợ, nhưng hiện tại càng sợ bà ta ở trước mặt mọi người làm khó dễ làm hắn không xuống đài được.
Chịu đựng ghê tởm đến buồn nôn trong lòng, Lý Phỉ thay thành gương mặt tươi cười vừa thân mật vừa kích động, tay nâng lên lại thu trở về, muốn chủ động kéo tay bà ta lại sợ bị người khác nhìn thấy sẽ bàn tán.
Biểu cảm trên mặt, ngữ khí cùng động tác đắn đo của hắn đều gãi đúng chỗ ngứa, “Ngài đến sao không gọi điện cho em?”
Hắn cắn môi dỗi nói: “Là muốn tạo bất ngờ cho em sao?”
Khúc Hoàng liếc mắt nhìn hắn, đáy lòng cười nhạo Lý Phỉ đúng là một diễn viên giỏi, loại tiện nhân này nếu thả hắn đi thật, hắn ngày sau nổi tiếng chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua cho bà ta.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play