Hoắc Xuyên rất muốn khịt mũi coi thường, nhưng lại nghĩ đến đã bị vả mặt hai lần, tức khắc có chút nghiêm túc lại.
Gió thổi qua mông lạnh: “Vì cái gì? Ngươi làm sao mà biết được? Ngươi lại không quen biết ba của ta.”
Gọi ta là ba ba: “Ba ba của ngươi không phải là Hoắc Triết Hãn sao?”
Hoắc Xuyên nháy mắt ngồi thẳng dậy, cảm thấy mồ hôi lạnh đều chảy xuống dưới.
“Ai? Hắn như thế nào lại biết ba ba của ta?”
Hắn khẳng định chắc chắn, áo choàng của chính mình sẽ không có người biết.
Cho dù là lần trước hát "Chinh phục", hắn cũng đem chính mình bao thực kín mít, thậm chí còn dùng tới phần mềm chỉnh sửa dung mạo.
Hắn như thế nào cũng sẽ không nghĩ đến, ngày hôm qua ba của hắn còn đã gặp qua người ta, còn đã tự giới thiệu, huống chi, bách khoa ngàn độ còn có tóm tắt cuộc đời của ba hắn.
Hầu kết của Hoắc Xuyên run rẩy, đầu óc tràn đầy khiếp sợ, thậm chí có chút sợ hãi, tựa hồ tại trước mặt người này, căn bản không có bí mật gì đáng nói.
Ba Hoắc thấy vẻ mặt của hắn nháy mắt đông lạnh, cảm thấy không thích hợp, liền hỏi: “Ngươi rốt cuộc làm sao vậy?”
Một bên nói, một bên thăm dò nhìn vào màn hình của Hoắc Xuyên, vừa nhìn thấy, cũng sững sờ.
Hai người nhìn nhau.
"Đây là người nào?" Ba Hoắc hỏi.
"Nghe nói là một tên thần côn.", Hoắc Xuyên nói.
Xét thấy gần đây internet xuất hiện không ít nhiệt độ từ đoán mệnh, ba Hoắc đối với từ này có độ tiếp thu cũng cao hơn một ít.
Hắn là chủ doanh nghiệp về nguồn năng lượng, hàng năm quan hệ với các loại người khác nhau.
Tin tức và nhân mạch chính là sinh tồn của hắn.
Ba Hoắc tin tưởng, không có bức tường nào mà không lọt gió, có gió tất có chuyện.
Người này cố ý lại đây nhắc nhở, có phải đã nghe được chút tiếng gió gì hay không?
Ba Hoắc cũng biết internet gần đây xuất hiện cái gọi là huyền học, nhưng hắn cùng Hoắc Xuyên bất đồng.
Ba Hoắc đối với những thứ huyền diệu khó giải thích kia, vẫn có một ít kính sợ.
Hơn nữa từ giới thiệu của Hoắc Xuyên, ba Hoắc phán đoán, nàng khẳng định biết một chút gì đó.
Gió thổi qua mông lạnh: “Ngươi vì sao lại nói cho ta?”
Gọi ta là ba ba: "Ta đã nói rồi, khi ngươi cần, ta sẽ miễn phí cho ngươi một quẻ.
Đây chính là một quẻ kia!"
Gió thổi qua mông lạnh: “Ta sao có thể tin tưởng lời ngươi nói chính là sự thật chứ?”
Gọi ta là ba ba: “Một tuần sau ngươi sẽ minh bạch.”
Còn không đợi Hoắc Xuyên tiếp tục đặt câu hỏi, ba Hoắc đã chen vào nói: “Hỏi nàng một chút, làm như thế nào để tránh?”
Hoắc Xuyên lần đầu tiên không có làm trái lại ý của ba hắn, gõ chữ gửi qua.
Gọi ta là ba ba: “Bữa tiệc tối nay, không cần đi.”
Sau đó, vô luận Hoắc Xuyên gửi thêm bất cứ tin nhắn gì, bên kia đều không đáp lại.
Người nhà họ Hoắc có chút thất thần.
"Anh Hoắc, tối nay không phải anh có hẹn với giám đốc ngân hàng RS Tinh Tế sao? Có thể đổi sang ngày khác không?" Vẫn là mẹ Hoắc dẫn đầu lên tiếng.
"Năm nay chúng ta cần đầu tư 100 trăm triệu tinh tệ vào một hạng mục lớn ở hành tinh Dao Quang.
Nếu ngân hàng RS tinh tế không can dự, những người khác sẽ phải gặp rất nhiều trắc trở", mẹ Hoắc phân tích tình huống.
"Hoắc Xuyên, ngươi đem quá trình các ngươi quen biết, nói kỹ càng tỉ mỉ cho ta nghe đi.", ba Hoắc thực thận trọng.
Hoắc Xuyên kỳ thật không có gì để nói, lên trên mạng kiểm tra một chút liền có.
Ba Hoắc đem ngọn nguồn sự tình cẩn thận nhìn một lần, cau mày.
Hoắc Xuyên thấytrạng thái của ba mẹ hắn, có chút bực bội, “Đây là một kẻ lừa đảo, nói không chừng là đối thủ cạnh tranh, chúng ta nên làm gì thì cứ làm……”
"Không không, không thể nói như vậy được, thà rằng tin là có, hơn nữa chỉ là đẩy lui lại, cũng không nói là không gặp nữa.", mẹ Hoắc tựa hồ đã tin tưởng.
“Anh Hoắc, anh xem như thế nào?”
“Giám đốc Lưu……là ta mất hơn nửa năm, mới bằng lòng gặp mặt……”
Ba Hoắc nói nửa chừng, cuối cùng vẫn cắn răng một cái, đi ra ngoài gọi điện thoại, lúc trở về, mặt không khác gì một quả cà tím.
“Chỉ mong người này nói chuyện chuẩn xác, nếu không các mối quan hệ mấy năm nay của ta, cũng vì lần này mà bị hủy!”