Cảnh sát ngay lập tức liền đến, hiện trường một mảnh rối ren.
Tần Mộc vì chính mạng nhỏ của mình, lấy tốc độ cực nhanh đặt đơn mua một miếng ngọc, hỏi Vân Mạt có thể đi xem luôn ngày mai hay không.
Hôm nay vừa khéo gặp phải chuyện này, dù sao cũng không ngủ được, nàng dứt khoát lại đi đến bệnh viện kiểm tra.
Vì thế, Vân Mạt cũng lên xe cứu thương đến bệnh viện, thuận đường giúp Hoắc Xuyên dàn xếp một chút.
Sớm đã có người chờ ở cửa bệnh viện, Hoắc Xuyên vừa xuống xe, liền có một người phụ nữ trung niên xinh đẹp vọt đi lên, một bên lôi kéo tay hắn, một bên lau nước mắt.
“Xuyên……Hoắc Xuyên……Con làm sao vậy?”
"Mẹ, con không có việc gì.".
Hoắc Xuyên xấu hổ quay đầu đi, thấy được nam nhân ở bên cạnh, hắn có chút khó xử.
“Ông ta như thế nào cũng tới?”
"Ta không thể tới sao?" Nam nhân tức khắc liền nổi giận, dùng tay chỉ thẳng mặt của hắn bắt đầu mắng.
"Ngươi nhìn ngươi xem, cả ngày ăn mặc giống hệt một tên lưu manh, ta không trông cậy vào ngươi có tiền đồ, ngươi có thể bớt gây họa một chút hay không!" Trong mắt ba Hoắc có đau lòng, lại có cả tức giận.
"Được rồi, được rồi, đừng nói nữa, mau đi nhìn xem vết thương như thế nào rồi." Người phụ nữ chạy nhanh ra tới hoà giải.
Vân Mạt nhìn bọn họ vào phòng, liền đến bên cạnh thang máy, chuẩn bị đi tìm Tần Mộc.
“Vân Mạt, ngươi từ từ……”
Cửa thang máy mở ra, ba Hoắc đuổi lên, đưa cho nàng một tấm card màu đen, “Chúng ta vừa rồi không có quan tâm ngươi, xin lỗi, ngươi cứu Hoắc Xuyên, đây là chút lòng thành nho nhỏ, mong ngươi nhất định nhận lấy.”
"Không không, chuyện nhỏ không tốn sức gì, cái này ta không thể nhận.", Vân Mạt thực kiên trì, nàng đã thu được ánh sáng công đức, không cần lại lấy phàm vật.
"Người nhà Hoắc Xuyên……" giọng nói của hộ sĩ truyền tới.
"Cứ như vậy đi, ta đi trước!", ba Hoắc không có cho Vân Mạt cơ hội cự tuyệt, nhét tấm card vào trong tay nàng.
Vân Mạt dùng hai ngón tay cầm tấm card, đứng tại chỗ suy nghĩ một lát.
Thiết bị trí não có thể phân biệt ra được, trong thẻ này có 50 vạn tinh tệ.
Hôm nay những việc nàng làm, chỉ là thuận tay, vì vậy đảm đương không nổi trọng lễ như vậy.
Nhận tiền tài của người, liền phải giúp người tiêu tai.
Thôi, giúp hắn một lần đi.
Ngày hôm sau, sau khi hoàn thành luyện tập vào buổi sáng, Vân Mạt bốc một quẻ, không phải vì Hoắc Xuyên, mà là vì ba Hoắc.
Hôm qua nàng thấy Thiên Đình của hắn xám đen, về tướng pháp là biểu hiện của sự nghiệp có tổn hại, gia đình sa sút, nghiêm trọng hơn còn sẽ có lao ngục tai ương.
Quả nhiên, kết quả bày ra ở trước mắt Vân Mạt, là thời vận thay đổi—— quẻ sơn thiên đại súc.
(*)
Cổ nhân có câu: Thần linh ứng niên, quẻ này ứng với hào con cháu, hóa quan quỷ, hợp thế hào.
(*) Thế hào: là chính bản thân người được xem (ba Hoắc)
Thế hào rơi vào Chu Tước và Câu Trần, Chu Tước chủ về miệng lưỡi, Câu Trần chủ về lao ngục.
Ứng số là vì người khác, ‘hóa quan quỷ’ là người khác gặp quan, ‘hợp thế hào’ là bị liên lụy, đề cập tới chính hắn bị liên lụy.
Ứng số không vong tới hợp, nghĩa là kỳ thật không có thực chất, chỉ là có nhận thức nhau mà thôi.
Thế số tuy rằng là vượng tướng, cuối cùng sẽ không có việc gì.
Nhưng thế số tự mang trừng phạt, lại phạm tới Chu Tước, Câu Trần.
Số hắn có ‘hóa kỵ’ trong ‘hợp thế hào’, tuy nhiên vẫn còn hạn nhỏ, vẫn bị giam giữ trong thời gian ngắn.
Sự tình quan hệ trọng đại, chính là tháng này.
Vân Mạt tạm thời không nghĩ lộ mặt, thân phận của nàng, khiến nàng không thể không thận trọng.
Nghĩ đi nghĩ lại, nàng vẫn quyết định mở tài khoản WB ra.
Cách lần phát thiếp trước không lâu lắm, nhiệt độ vẫn còn, một ít fans cùng anti fans vẫn ở trên đó nhảy nhót lung tung, thu hút sự chú ý.
Thậm chí, có người đã chịu ảnh hưởng của nàng, còn đi tra xét điển tịch, tự học mấy quyển sách, mở các loại nhóm khác nhau.
Nào là nhóm đoán mệnh Đông Tấn, nào là nhóm đại sư, nào là nhóm bát tự nhân duyên ….
.
Quả thực hoa hoè loè loẹt, các loại "Niềm tin" cũng tràn ngập trong đó.
Vân Mạt nhìn bộ dáng chướng khí mù mịt này liền tức giận.
Kém tệ đuổi đi lương tệ! Vô luận là quá khứ hay hiện tại, truyền thừa của bọn họ là Chu Dịch chính thống, nhưng luôn bị nhóm người này dạy lung tung, dẫn tới hoàn toàn không có người tin tưởng.
Tìm được bạn mạng "Gió thổi qua mông lạnh", nàng liền gửi một đoạn tin tức đi qua.
Hoắc Xuyên đang cùng ba của hắn phân cao thấp, ‘cái mũi không phải cái mũi, đôi mắt không phải đôi mắt’, thiếu chút nữa hai cha con lại cãi nhau.
Đôi mắt của mẹ Hoắc nhìn về một bên, nhìn thấy màn hình trí não của hắn hiện lên một cái tin nhắn.
“Ai vậy? Còn là từ tài khoản đánh dấu chú ý đặc biệt?”
Hoắc Xuyên hướng hắn ba hừ một tiếng, đem đầu quay về một hướng khác, đưa lưng về phía bọn họ click mở tài khoản WB.
@Gọi ta là ba ba: “Ta hữu nghị nhắc nhở ngươi, ba của ngươi sắp tới sẽ bị người khác liên lụy, xử lý không tốt sẽ có tai ương về lao ngục.”
-----------------------
Dịch giả:
(*) Quẻ 26: Thiên Sơn Đại Súc, hay còn gọi là quẻ Đại Súc
Dưới là Càn: ☰ (hay Trời)
Trên là Cấn: ☶ (hay Núi)
Súc là chăn nuôi, thường được giảng là nuôi dưỡng, kiềm chế và tích trữ, tụ họp.
Trong quẻ này, ba hào trên là cách chăn, ba hào dưới là kẻ được chăn.