Hồ Đa Kim, sinh năm tinh lịch 1126, thạc sĩ quản trị kinh doanh trường đại học Liên Bang công thương, trong lĩnh vực tài chính có danh khí tương đối lớn.
Mười năm trước thành lập tập đoàn, quy mô nhanh chóng mở rộng, đã có được mấy trăm trăm triệu tài sản, tổng số hơn ngàn công nhân.
Trên mạng đã bắt đầu có người tiến hành bóc phốt, theo giới thiệu từ nhóm bạn bè của hắn, người này sinh hoạt cực độ xa hoa, đơn giản chỉ nhìn chiếc xe huyền phù kia của hắn, Mercedes s800 số lượng có hạn, giá cả sắp bằng với một cái hàng hạm loại nhỏ.
Người này hiện 46 tuổi, xương gò má hóp, hàm răng hếch, rõ ràng chính là một tên có khát vọng thành công nhưng không có năng lực gì.
Lại từ ngày sinh do Tinh Võng công bố đổi sang bát tự, trong bát tự mang bảy sát ( thiên quan ), thương quan, bảy sát mang hung ác, thương quan mang phản nghịch.
Chắc chắn không phải người lương thiện, nhân phẩm cực tệ.
Vân Mạt nhìn chằm chằm ảnh chụp của người này, hậm hực không thôi, người huyền học bị người khác lừa, nếu Tổ sư gia phát hiện, có thể từ trong quan tài nhảy ra mắng chết nàng hay không!
Truy nã toàn Tinh Võng!
Nhưng là hữu dụng sao? Tinh tế rộng lớn như vậy, tùy tiện tìm cái tinh cầu kém phát triển nào để trốn, lắc mình biến hoá, là có thể đổi một cái thân phận mới.
Đôi mắt Vân Mạt chớp lại chớp, ảo não không thôi!
Lục hào bói toán, tin tức hữu hạn, bản lĩnh của nàng nhiều lắm là tính ra phương vị của hắn, nhưng tinh tế lớn như vậy, tinh cầu nhiều như vậy, nàng biết đi tìm người ở chỗ nào? Liền tính có thể tìm được vị trí, nàng lấy đâu ra tài lực để đuổi theo, đem người bắt trở về!
Trong đầu Vân Mạt có vô số con ngựa đang phi nước đại, nàng nghĩ không riêng bởi vì tiền.
Mà là, chuyện này, đã đủ để thuyết minh, ngũ tệ tam khuyết, là con mẹ nó thật trâu bò!
Chân nàng ngắn nhỏ, không có khả năng kháng cự, buộc phải quỳ!
Liền ở ngay lúc này, bên cạnh có hai nữ sinh đi tới, ríu rít nói chuyện.
“Ngươi chuẩn bị khảo thí ngày mai thế nào rồi?”
"Ai…… Ta cảm thấy khả năng ta không qua được!", một nữ sinh khác thở dài, “Bất quá, ta đã xoay được một cái khai vận phù.”
"A! Ngươi cũng kiếm được ư? Vậy ngươi khẳng định đã nghe nói cái kia rất linh nghiệm, so với cẩm lý còn linh nghiệm hơn." Nữ sinh thứ nhất kích động đến đỏ mặt, “Ta cũng xoay đó.”
"Khai vận phù?" Vân Mạt dựng lỗ tai lên.
Là cái khai vận phù kia của nàng sao? Mật mã tài khoản của nàng là gì nhỉ?
Vân Mạt nghiêng đầu suy nghĩ nửa ngày, sau nhiều lần thử, rốt cuộc cũng tìm được mật mã trở về, ấn vào cái tài khoản WB mà nàng tùy tay đăng ký kia.
Tin tức nhắc nhở ở nơi đó đều sắp bùng nổ, nàng đếm không ra số lượng tin nhắn lại.
Tâm tình buồn chán của Vân Mạt rốt cuộc hơi chút dịu lại, cái này gọi là mất cái này được cái khác, mất công này được công kia sao?
"Khai vận 500" số lần chuyển phát đã đạt tới một trăm vạn, cư nhiên vẫn còn liên tục bay lên, Vân Mạt nhướng mày, “Nha ~ cư nhiên có kinh hỉ.”
Khu bình luận vẫn luôn nhấp nháy, nàng ấn vào xem trong chốc lát.
Bình luận đơn giản có ba loại: thổi cầu vồng, mắng nàng, xin phù.
(*) thổi cầu vồng: nịnh hót, khen ngợi, ca tụng
Trách không được dạo gần đây nàng cảm thấy lực tín ngưỡng tăng lên không ít.
Nàng thấy có một tài khoản nhắn lại liên tục.
Vân Mạt tùy tay click mở, người này tên trên mạng là ‘cá mặn’, tự xưng là một dân tối cổ, nàng là từ hơn mười ngày trước liền bắt đầu nhắn lại, mỗi ngày mười mấy tin, mưa gió không ngừng.
Liền tính là có người mới đem nàng đẩy xuống, thực mau lại đi lên.
Cá mặn: “Ngươi có ở đó không?”
Cá mặn: “Ngươi khỏe không?”
Cá mặn: “Đại thần, ngươi ở đâu?”
Cá mặn: “Đại thần, ngươi thế nào?”
……
Vân Mạt có chút bĩu môi, tâm tình hiện tại của nàng không thể nói là tốt.
Liền tính là thời điểm tâm tình của nàng tốt, cũng thực phiền một sự kiện.
Đó chính là, bạn bè khi nói chuyện phiếm hỏi: “Có ở đây không?”
Mỗi lần nhìn đến loại lời dạo đầu này, đều làm người nhịn không được tim đập gia tốc, các loại phỏng đoán, lo lắng hãi hùng……
Ngươi có việc gì không thể nói thẳng sao?
Ta nếu trả lời ‘có’, ngươi lại vay tiền của ta thì biết làm sao bây giờ?
Tên cá mặn này mỗi ngày đều hỏi, “Ngươi có ở đó không?”
Có phiền hay không hả!
Đương nhiên, người này còn không phải là bạn của nàng, có thể chịu đựng được.
Nghĩ nghĩ, vì tuyệt hậu hoạn, Vân Mạt thiết lập trả lời tự động cho tài khoản của mình, “Có việc cần nhờ xin hãy trực tiếp nhắn lại.”