Hiệu trưởng Tiết cũng đang xem trận đấy này, nhưng là hứng thú không lớn, hoặc là nói có chút không quan tâm.

Thiên tài hàng năm đều có, xem nhiều cũng chán, huống hồ thiên tài chân chính trưởng thành lên được mấy người?

Hiệu trưởng Tiết ngửa người về phía sau nằm ở trên ghế mát xa, nhàm chán chuyển hướng nhìn.

Trên màn hình, Vân Mạt đang cắt đầu ngón tay ….

Liền trong nháy mắt như vậy, ngón tay của hắn phảng phất như bị đông cứng, hiệu trưởng Tiết vẻ mặt nghiêm lại, đột nhiên ngồi thẳng dậy.

Hắn đem hình ảnh dừng lại, phóng to hình ảnh mảnh vải máu trải trên mặt đất, tinh tế quan sát, lông mày càng lúc càng nhíu chặt lại.

Chờ đến khi Vân Mạt gặp được Hoắc Xuyên, hiệu trưởng Tiết rốt cuộc ngồi không yên, hắn có chút hoảng loạn đứng dậy, tìm được một quyển sách gáy đóng bằng chỉ ở trong phòng sách….

“Cư nhiên lại là bùa!”

“Cư nhiên thật sự có người có thể vẽ bùa!”

Hiệu trưởng Tiết không dám tin tưởng nói nhỏ, ánh mắt sáng lên, không biết nghĩ đến cái gì……

Không thể nghi ngờ, Vân Mạt thông qua khảo hạch với số điểm rất lớn.

Nàng bằng năng lực bản thân, tiêu diệt gần hơn hai trăm thí sinh, đứng đầu vòng thi này.

Lưu Dược cũng nhân cơ hội thu hoạch một trăm điểm, thuận lợi thăng cấp.

Điểm của Vân Mạt, lại lần nữa làm tổn thương nghiêm trọng trái tim của đám thí sinh.

Bọn họ đã mặc sức tưởng tượng qua chính mình làm thế nào lật ngược được tình thế, trở thành một ngôi sao mới, lấy thân phận người chiến thắng ở trong liên đoàn tinh tế hát bài ca tịch mịch, cũng ấp ủ sẵn một bài hát đầy bi tráng.

Nhưng bọn họ lại không nghĩ tới, chính mình sẽ bị nghiền áp bởi một kẻ yếu đuối như vậy.

“Ta không phục!”

Đây ước chừng là một câu nói nổi tiếng khác của năm tinh lịch 1172.

……

Mặc kệ người khác nói như thế nào, dù sao giải đấu liên minh đoàn thể đã được thông qua, tâm tình của Vân Mạt thực thoải mái.

Trong không khí, độ dày của lực lượng tín ngưỡng có chút tăng lên, chẳng qua thực pha tạp, lực tín ngưỡng của nhân dân tinh tế cũng thật tùy tiện.

Vân Mạt ngồi ở trong nhà ăn, ngậm miếng bánh mì, tùy ý mở giao diện trí não ra.

Các bài viết che trời lấp đất, làm nàng trong chớp mắt hoảng hốt.

Đặc biệt là bài đăng về nàng và Lưu Dược, số lượng người quan tâm rất cao.

Một người được gọi là nữ thần may mắn, một người được gọi là nam thần xui xẻo, vô cùng náo nhiệt.

Vân Mạt run rẩy một chút, mọi người không hề đem việc sấm sét đánh xuống liên hệ đến trên người nàng, nhưng là đối với đồ vật mà nàng vẽ ra, vẫn cảm thấy thật hứng thú, nhiệt độ thảo luận cũng rất cao.

Vân Mạt nhìn thấy bọn họ nhiệt tình như thế, dứt khoát cũng mở một bài đăng, ẩn danh ở phía dưới mọi người phân tích.

Khách qua đường: "Thứ mà cô gái kia vẽ trong lúc khảo hạch chính là bùa chú.

Vận dụng ‘Kinh Dịch’, kỳ môn độn giáp.

Nguồn gốc của vũ trụ là một khối hỗn độn gọi là vô cực.

Từ vô cực sinh ra thái cực.

Thái Cực sinh lưỡng nghi, lưỡng nghi sinh tứ tượng, tứ tượng sinh bát quái, bát quái sinh vạn vật."

Quần chúng ăn dưa:……?? Bùa chú là cái gì?

Khách qua đường: "Bùa chú là đồ vật tồn tại ở thời đại địa cầu.

Đơn giản mà nói chính là tinh hoa của "Đạo", bố chi giản mặc, vật chi tinh khí."

Khách qua đường: "‘Dịch’ sinh sôi chính là sự biến hoá sinh hoá của vũ trụ.

Vũ trụ ban đầu chỉ là một khối hỗn độn gọi là "Thái Cực", rồi sau đó sinh ra "Âm" (--) "Dương" (—), lại từ hai loại tính chất âm dương phân hoá ra tứ tượng, tứ tượng phân hoá thành bát quái, từ bát quái lại phân ra 64 quẻ……"

Quần chúng ăn dưa 1:…… Cái này là cái gì?

Quần chúng ăn dưa 2: “Ta biết đọc các chữ trên, nhưng ta không hiểu nghĩa của nó!”

Quần chúng ăn dưa 3: “Ta không thừa nhận ta là kẻ thất học! Cái này hoàn toàn không phù hợp với cơ sở lý luận của tinh tế.”

Quần chúng ăn dưa 4: “Cầu buông tha cho ta……”

Vân Mạt:…… Quả thực là một đám thường dân không thể dạy dỗ được.

Được rồi, nếu nói không thông, cũng không bắt buộc phải nói nữa.

Vân Mạt mở trang web cá cược của chính mình ra, chuẩn bị nhìn xem tỷ lệ cá cược.

Hiện tại nàng đã qua hai phần thi, nghe nói bài thi thứ ba ở 5 ngày sau, hình thức khảo thí cùng khảo đề tuy không đoán ra được, nhưng nàng đối với chính mình vẫn là rất có tin tưởng.

Trong miệng Vân Mạt ngân nga ca khúc, “Ta muốn tiêu tiền vô tận, ta muốn tiêu sài hoang phí, ta muốn kiếm thật nhiều tiền ….”

Nhưng mà, 30 giây sau, nàng bắt đầu chú ý, website công ty mà nàng đã đặt cược vẫn là hình cái phễu bận rộn.

Tình huống này là như thế nào? Tựa hồ không đúng a!

Vân Mạt rời khỏi giao diện, tìm kiếm từ ngàn độ, một lần nữa đăng nhập lại, vẫn như vậy.

Cái phễu kia vẫn luôn chuyển động, chuyển động đến tâm nàng càng ngày càng lạnh.

Lúc này, một cái tin tức lớn xuất hiện, “Lại một đại gia tài chính chạy trốn: Dùng 52 công ty ma lừa cư dân mạng đến thảm hại, bị nghi ngờ có liên quan đến góp vốn phi pháp, đang bị truy nã, sản nghiệp bao gồm vé số, cầm đồ, bảo hiểm, P2P……”

"Mẹ kiếp! Thật đau trứng!" Vân Mạt một quyền đấm vào cái bàn trước mặt.

Ngũ tệ tam khuyết chết tiệt!

Đây vẫn là người đầu tiên lừa tiền của nàng rồi trốn chạy?

Nàng lúc ấy thời gian cấp bách, chưa kịp nhìn kỹ, nhưng cũng đã chọn ra cái web bắt mắt nhất, xuống tiền đặt cược, và rất hài lòng.

Mẹ nó! Cũng không đến mức hố người như vậy chứ? Ngươi một cái công ty lừa đảo, cư nhiên dám ở mạng Tinh Võng quảng cáo?!

Còn chưa từng có người nào dám lừa tiền của một đại sư Huyền học, không sợ gặp báo ứng sao?!

Vân Mạt tức đến hàm răng đều ngứa.

Nàng cảm thấy có lẽ chính mình cùng bát tự của internet không hợp, từ khi tới nơi này, nàng chưa từng chân chính kiếm được tiền bên trong internet!

Hơn hai vạn tinh tệ, giờ chỉ còn lại có 5000, quả thực khóc không ra nước mắt.

“Tốt lắm, ngươi đã thành công chọc tới ta!”

Vân Mạt nghẹn một hơi, dựa theo thông báo của cảnh sát, đem thông tin của chính mình đệ trình lên, vì tương lai truy hồi một khoản tiền.

Cùng lúc đó, nàng ở trên mạng tìm tòi tin tức của người sáng lập công ty kia

Càng xem càng bực bội, nàng vì cái gì trước đây không có liếc mắt một cái đâu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play