Là tiểu bối được cả nhà kí thác kì vọng, nên vừa nghe tin Thiện Phúc Tông từ trường học trở về, Thiện lão gia và Tưởng bà tử đang thu hoạch mùa vụ ngoài đồng ruộng lập tức quay về, vây quanh đại tôn tử, vui mừng một trận.
Trong đó, biểu hiện rõ ràng nhất phải kể đến Lữ Tú Cúc.
“Nương !”
Ở cổ đại, không thể đối đãi với con trai chín tuổi giống như trẻ con.
Giờ phút này bị mẹ ruột ôm thật chặt, đầu bị ấn vào ngực mẫu thân, khiến cho Thiện Phúc Tông ngượng chín mặt, ấp úng, muốn mẫu thân buông ra.
Nhưng vì là người duy nhất trong nhà đi học, cùng người trong nhà gần gũi thì ít mà xa cách thì nhiều, theo bản năng, Thiện Phúc Tông vẫn rất nhớ sự thân thiết này, xoắn xuýt một hồi, lại để yên tư thế, chờ đến khi Lữ Tú Cúc gần gũi đủ mới không ôm ấp hắn nữa.
“A a ! kưa !”
Tiểu Phúc Bảo cũng rất thích đại ca không cùng chi này, bởi vì giọng nói của đối phương rất êm tai, dù không tiếp xúc nhiều, thanh âm đối phương đọc sách vẫn luôn làm nàng có thể ngủ nhanh hơn, một đêm không nằm mơ.
“Phúc Bảo của chúng ta rất thích đại ca.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT