Do quá sợ hãi, vốn dĩ Nghiêm Sơn Sinh đã có thể kêu cha gọi mẹ, cuối cùng tới ba tuổi mới bắt đầu mở miệng lần nữ.
Lại bởi vì những lời đồn đại, bên cạnh lại càng không có bạn bè đồng trang lứa.
Nghiêm Khôn nhìn thấy mà đau lòng.
Từ trước đến giờ, hôm nay là lần đầu tiên hắn thấy con trai nói nhiều như vậy, lại nhiều lần lộ ra sự yêu thích, vui vẻ.
Bởi vậy, cho dù Thiện Tuấn Hải chưa làm gì, nhưng có đứa con trai Thiện Phúc Đức như thế, đã khiến cho Nghiêm Khôn cảm kích không thôi.
“Nhị Lang cũng rất vui vẻ, về sau có thể để cho hai đứa nhỏ chơi với nhau nhiều hơn.”
Thiện Tuấn Hải vốn không tin cái lời đồn sát tinh gì đó.
Nếu Nghiêm Sơn Sinh mà là sát tinh, thì người đầu tiên nên khắc chính là Nghiêm Khôn, nhưng bây giờ, nhà người ta là tiệm thịt heo rất phát đạt, tay nghề mổ lợn tiếng lành đồn xa làng trên xóm dưới, nhìn chỗ nào giống bộ dạng bị khắc?
Mặc kệ đó có phải lời khách sáo hay không, nghe Thiện Tuấn Hải nói làm Nghiêm Khôn thở phào nhẹ nhõm.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT