Nghiêm Sơn Sinh nhìn Vinh Ưng nghiêm túc nói:
“Trong tay có quyền hành đương nhiên sẽ được tôn sùng, nhưng Phúc Bảo lại càng thích cuộc sống bình dị, tự do tự tại hơn, ở bên cạnh người nhà yêu thương, đùm bọc, chỉ cần là nàng muốn, ta đều nguyện ý cho nàng.”
Cũng không phải ai cũng hướng tới cuộc sống quan to quyền quý, Nghiêm Sơn Sinh biết mình thiếu rất nhiều thứ, với người ngoài mà nói, hắn thua xa Vinh Ưng về ngoại hình xinh đẹp, lại là con cháu sinh ra hầu tước quyền quý, nhưng Nghiêm Sơn Sinh biết, Phúc Bảo thích hắn, chỉ đơn thuần là thích con người hắn, hắn cũng cố gắng phấn đấu để bản thân xứng với Phúc Bảo, chỉ vậy thôi là đủ rồi.
Vinh Ưng nhìn vẻ mặt tự tin của Nghiêm Sơn Sinh, nghĩ đến những lời ngày trước Phúc Bảo nói với hắn, đột nhiên im lặng.
“Hãy đối với nàng thật tốt.”
Chỉ để lại vài chữ đơn giản, Vinh Ưng mang theo tùy tùng của mình rời khỏi quán trà kia.
Nghiêm Sơn Sinh không biết Vinh Ưng có phải biết khó mà rút lui hay không, cũng không ở lại quán trà, mà vô cùng vui vẻ đến cửa hàng bánh mứt nổi danh nhất khu phố, mua món ăn vặt mà Phúc Bảo thích nhất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT