“Là con trai của một tên đồ tể, cho dù có vài phần bản lĩnh thì cũng chỉ là hữu hạn.”
Khi Vinh Ưng nhắc đến Nghiêm Sơn Sinh thì mang theo vài phần miệt thị, chung quy lại hắn vẫn là quý tử sinh ra trong Hầu phủ, khi đối mặt với người bình thường, hắn rất hiếm khi không biểu hiện vẻ cao cao tại thượng, cảm giác ưu tú hơn người.
Huống chi Nghiêm Sơn Sinh lại là dạng người không cầu tiếng, càng khiến hắn khinh thường, với Vinh Ưng mà nói, thể trạng của Nghiêm Sơn Sinh như vậy thì hắn nên tòng quân, sau đó kiến công lập nghiệp, xông pha đạt thành tích.
Nhưng hắn lại sống cuộc sống an nhàn nhạt nhẽo, vùi mình ở cái huyện Bá Giang nho nhỏ, chỉ sợ cả đời cũng chỉ dừng bước ở đây, việc này khiến cho người có dã tâm bừng bừng như Vinh Ưng làm sao có thể xem trọng hắn.
Chưa kể, đây lại là hai nam nhân cùng theo đuổi một món đồ không thể cùng có.
Vinh Ưng chướng mắt Nghiêm Sơn Sinh, Nghiêm Sơn Sinh cũng chưa chắc cảm thấy hắn sinh ra trong gia đình quyền quý, tương lai nhất định sẽ sống cuộc sống tranh quyền đoạt lợi chốn quan trường là hạnh phúc mỹ mãn.
“Thiện gia chúng ta đời đời đều làm ruộng mà sống, tới thời của tổ phụ ta thì trong nhà có thêm nghề rèn kiếm thêm một khoản, lại nói tiếp, ta với phu quân môn đăng hộ đối, tâm đầu ý hợp, cực kỳ xứng đôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT