Bởi vì không muốn để cháu dâu trưởng làm trò khó coi trước mặt khách nhân, lão thái thái cũng chỉ có thể đứng ra hòa giải, chuyển đề tài.
Có điều lúc nãy cháu dâu trưởng nói chuyện đã nhắc nhở bà, cháu trai bảo bối của bà tuổi tác cũng không còn nhỏ, mấy năm trước bởi vì cháu trai Vinh Tín ở bên ngoài kinh nhậm chức, không tiện bỏ qua hắn mà xem mặt giúp cháu trai cô, bây giờ Vinh Tín sắp hồi kinh, cũng chính là thời điểm thích hợp để kiếm cho cháu trai cố bảo bối này một nàng dâu phù hợp.
Lão thái thái cười hiền lành nhìn cháu trai cố, lại không biết trong một tràng những lời nói không xuôi tai của cháu dâu trưởng đã nói trúng được một nửa.
Phúc Bảo nơm nớp lo sợ ứng phó với mấy chục nữ nhân ở Hầu phủ, cuối cùng bình an đợi được tới lúc về nhà, chờ tới khi ra khỏi Hầu phủ, cơ bắp trên mặt nàng đều đã cười tới mức cứng đờ, làm hại nàng phải xoa nhẹ thật lâu mới cảm thấy cơ bắp gân cốt hoạt động có chút linh hoạt.
Hầu phủ nhà to nghiệp lớn chính là phiền toái, bốn đời già trẻ đều ở chung một nhà, thậm chí những đứa trẻ cùng dần trưởng thành, thành gia lập nghiệp, nhân khẩu ngày một nhiều, chuyện rắc rối cũng liền nhiều hơn.
Với Phúc Bảo mà nói, tình huống này của Hầu phủ, chi bằng phân gia sẽ tốt, ít nhất xa thơm gần xấu, không tới mức nhiều người chen chúc trong một cái nhà, vì lợi ích trước mắt mà lục đục với nhau, mỗi ngày ở chung một chỗ, chính là phải tiêu hao công sức, trí lực để diễn kịch.
Có điều nàng nghĩ như vậy, những người khác của Hầu phủ chưa chắc đã muốn như thế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT