Tuy rằng Phúc Bảo hoàn toàn có thể về nhà mẹ đẻ ở nhờ một thời gian, nhưng huyện Bá gia cách kinh thành đường sá xa xôi, chuyến này cả đi và về, cùng thêm khoảng thời gian mà họ bắt buộc phải ở lại kinh thành thì ít nhất cũng phải tốn đến nửa năm, con gái đã xuất giá về nhà mẹ để ở một thời gian ngắn không sao, nhưng nếu ở quá lâu, tất nhiêu sẽ bị người ngoài đàm tiếu.
Xuất phát từ suy nghĩ đối với thanh danh của Phúc Bảo, Nghiêm Khôn đề nghị con dâu đi cùng bọn họ vào kinh.
Nghiêm Sơn Sinh vừa nghe đến chuyện nếu Phúc Bảo không muốn đi cùng, bọn họ liền phải tách ra gần nửa năm, lập tức luống cuống, ánh mắt mong chờ nhìn Phúc Bảo, hận không thể thay nàng đáp ứng.
Trên thực tế, Phúc Bảo cũng không có lý do gì để cự tuyệt.
Nàng sống ở thời đại này lâu như vậy, nơi xa nhất nàng từng đi cũng chỉ là huyện thành của huyện Bá Giang thôi, bây giờ có cơ hội đi kinh thành, dọc đường đi có thể thăm thú các thành trấn ven đường, cơ hội du lịch như thế, khả năng cả đời cũng chỉ có một lần này thôi.
Vừa lúc nàng với Sơn Sinh thành thân chưa bao lâu, chuyến đi lần này cũng có thể coi như là chuyến đi hưởng tuần trăng mật của bọn họ.
Phúc Bảo đáp ứng rồi, chuyện này cũng coi như quyết định vậy đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT