Người trong thôn đã chứng kiến Phúc Bảo năm lần bảy lượt gặp phải thất bại, bọn họ không giàu có như Thiện gia, không chịu nổi tổn thất như thế, bởi vậy, dù rằng lúc này mô hình nuôi cá trắm cỏ đã thành công, mỗi năm ruộng lúa cũng tăng sản lượng không ít, nhưng không có ai trong thôn dám thử.
Bọn họ chỉ xem việc nuôi cá trắm cỏ của Thiện gia như một đề tài thú vị, lúc nào cũng sẽ đề cập tới với người ngoài.
Trải qua một thời gian, mô hình cá, lúa nước của Thiện gia cũng giống như chuyện khỉ sóc trên núi, trở thành là một cảnh kì thú ở thôn quê.
Mấy năm nay, còn chưa tới mùa thu hoạch lúa nước, đã có không ít quý nhân từ huyện thành đến, bỏ tiền ra để được câu cá trắm cỏ ngoài ruộng lúa, cũng nhờ thế mà Thiện gia kiếm được không ít tiền.
Thời tiết này không phải thời điểm cá trắm cỏ ngon béo nhất, chỉ là một thời gian trước, Phúc Bảo bỗng nhiên muốn ăn cá, Thiện Tuấn Hải gấp không đợi nổi, muốn thể hiện sự yêu thương của mình đối với con gái, để cho nàng biết, trong khắp thiên hạ này, hắn là nam nhân tốt với nàng nhất, mà ra tay bắt quá nhiều cá.
Mà số cá này một khi bị câu lên thì không thể sống lâu, Phúc Bảo mới đưa số cá ăn không hết này đến tiệm ăn, để tiệm ăn có thêm vài món ăn mới mẻ.
Nghe thấy mô hình cá - lúa nước nếu không được chăm sóc kĩ lưỡng, sẽ ảnh hưởng đến sản lượng lúa nước về sau, Tông Khánh Đế có chút thất vọng, thở dài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT