“Vị lão nhân gia này, tiểu chủ nhân của tiệm ăn thật sự không hề nói khoác đâu!”
Thực khách bên cạnh nói giúp cho Phúc Bảo.
Người chưa từng tới tiệm ăn Thiện gia, nghe được những lời này, đều cảm thấy chủ quán đang khoác lác, nhưng những khách quen, thường xuyên tới tiệm để được ăn những món ngon, thì cảm thấy những lời này của Phúc Bảo, không thể có lời nào đúng hơn.
“Thật?”
Lão nhân vừa tới kia cảm thấy cực kì hứng thú.
Tuy rằng ông hiếm khi tới những tiệm ăn như thế này, nhưng ông cũng biết rõ, những tiệm ăn bình thường đều sẽ không thiếu đậu phộng luộc, rau trộn và vài món ăn vặt khác, chuyên dùng để ăn kèm, nhắm rượu.
Mấy món này căn bản không cần phải có tay nghề nấu nướng cao, cũng không thể gọi là mỹ vị gì, làm sao có thể xem là món ăn đặc sản đây?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play