107.
Trên đường đến Cảnh Nhân Cung, ta liếc mắt nhìn Tần Hòe nhiều lần.
Hắn hồn nhiên không phát hiện được.
Một đường dẫm lên dấu chân của ta ở phía trước, cho đến khi tới được ranh giới, hắn không đi vào sâu bên trong được nữa.
Hắn chắc là hoảng hốt lắm, vẫn còn muốn đi về phía trước, lại bị người ngăn lại.
Ta nói: “Tần Hòe, chỉ có thể đi đến đây thôi!”
Hắn giống như là nghe thấy tiếng sấm bên tai, bừng tỉnh một giấc mộng, thân ảnh lay động, dừng lại tại chỗ, trên mặt hiện lên một tia chua xót: “Được rồi, là do thần mạo phạm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play