82.
Hôm sau rời khỏi Dưỡng Tâm Điện, tinh thần ta luôn luôn không yên.
Cuối cùng, ta vẫn không nghe lời khuyên bảo của người xung quanh, mang theo ca ca và Hạnh Nhi đi đến lãnh cung.
Lãnh cung nhốt phi tần bị phế, nhiều năm chưa được quét dọn tu sửa, suy sụp tối tăm, giống như đã bước một chân vào âm phủ, ta từng nhiều lần đi ngang qua cửa, không nghĩ tới sáng nay cũng có thể tự mình nhấc chân bước vào.
Cửa đẩy ra kẽo kẹt kêu vang, ta dùng khăn che miệng mũi, miễn cưỡng che được mùi tanh hôi ẩm ước, nơi này có rất nhiều “kẻ điên”, Hạnh Nhi mở to đôi mắt nhìn xung quanh, chỉ sợ một trận gió sẽ thổi đến làm ta bị thương.
“Tiểu Quất Nhi đó à?” Ở phía nam một khu vực trống trải, nơi có vài ánh mặt trời, Lạc Thường tại đang ngồi một mình ở dưới đất, nửa người là bụi bặm. Nàng nhìn thấy ta trước, kinh ngạc mà đứng lên, phủi phủi bụi, không dám tin tưởng, sợ hãi đi về phía ta hai bước: “Muội vì sao lại tới chỗ này, không để ý đến bản thân hay sao?”
Nàng vừa nói thì đôi mắt cũng đỏ theo, trên hai má gầy ốm chảy xuống hai hàng nước mắt, nàng chật vật lau đi, miễn cưỡng nói: “Lại đây, để ta bắt mạch cho muội nào!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play