Cả nhà đều cười đến phát điên.
Hạ Ngôn Khê ôm Lạc Thanh Đình cười đến thở không ra hơi, Hạ Ngôn Xuyên trực tiếp trượt xuống thảm, nói không rõ là xấu hổ nhiều hơn, hay là buồn cười nhiều hơn, Đàm Thu Diệp đều bật cười đến chảy nước mắt, Hạ Ký cũng khó có khi chân chính thoải mái cười to......
Mà bản thân Đào Đào cung cấp nụ cười thật lớn này thì có chút mơ hồ: "Con diễn không giống sao?"
Tâm tư trẻ nhỏ đơn thuần, cô bé không biết người lớn sĩ diện, không biết điểm mẫn cảm của người lớn. Trong mắt cô bé, ba thích mẹ là chuyện tốt, không phải chuyện gì đáng bị chê cười. Hơn nữa cô bé là hoa đào tinh, từ trước đến nay luôn cảm thấy tình yêu là chuyện rất tốt đẹp, chỉ là cô bé rất nghiêm túc biểu diễn, muốn tận lực diễn giống, cho nên mới chọn đặc thù tiêu biểu nhất của ba, cho nên không hiểu điểm cười của mọi người lắm.
"Không có, đặc biệt giống." Hạ Ngôn Khê cảm giác đã lâu mình không vui vẻ như vậy, vừa ôm Lạc Thanh Đình vừa nhìn về phía Hạ Ngôn Xuyên, cố ý gây sự, "Thiên phú biểu diễn của Đào Đào thật tuyệt, không hổ là con gái rượu của thầy giáo Hạ. Ôi, em trai yêu quý của chị, sẽ không phải Đào Đào thật sự là con gái ruột của em chứ."
Hiện tại da mặt của Hạ Ngôn Xuyên càng ngày càng dày, bị con gái lấy ra đùa giỡn cũng sẽ không cảm thấy ngượng ngùng, còn cười cùng mọi người. Cười đến không còn sức lực, dứt khoát không hề có hình tượng mà nằm ở trên thảm.
Thật ra trước kia anh không thường xuyên về nhà cha mẹ, bởi vì luôn bị thúc giục kết hôn dẫn đến bầu không khí không tốt lắm, cho nên mỗi lần người nhà tụ cùng một chỗ đều có vẻ có chút lạnh lùng, giống như luôn không hợp nhau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play