Anh Băng thật sự quá đẹp mắt, mèo con nhìn đến choáng váng, móng vuốt nhỏ giơ giữa không trung cũng quên buông xuống.
Hạ Ngôn Xuyên quay đầu nhìn, cô nhóc kia há miệng, nước miếng đều sắp rơi xuống, thật sự không nỡ nhìn thẳng.
Rõ ràng cũng không phải con ruột của anh, sao lại nhan khống giống anh như vậy?
"Đào Đào, đứng xuống chơi đi." Hạ Ngôn Xuyên đặt Đào Đào xuống đất, dời đi lực chú ý của cô bé.
Đào Đào phục hồi tinh thần lại, giơ mu bàn tay lên vô ý thức lau khóe miệng, đi về phía giường Đàm Hoài: "Anh Băng, anh cười thêm một cái được không?"
Hạ Ngôn Xuyên: "......"
Thật sự không nỡ nhìn, anh xoay người giúp Lạc Thanh Đình lấy đồ ăn mang đến ra, nói với Đàm Nhiễm: "Thanh Đình làm chút đồ ăn, Đào Đào nhất định đòi tới bệnh viện ăn cùng anh trai. Đàm tổng, hai người ăn chưa?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT