Hạ Ngôn Xuyên và Lạc Thanh Đình liếc nhau, đều ngượng ngùng quay đầu đi.
Vốn dĩ nếu Đào Đào không đâm thủng, quả thật Hạ Ngôn Xuyên muốn đề nghị luyện tập một chút, hiện tại lại ngượng ngùng.
"Cũng không biết Đào Đào nghe được mấy từ ngữ như vậy từ nơi nào, con bé còn nhỏ như vậy..." Hạ Ngôn Xuyên xấu hổ gãi gãi đầu, "Ngày mai chúng ta tùy cơ hành sự đi, đêm nay nghỉ ngơi sớm một chút."
"Được." Đương nhiên không có khả năng Lạc Thanh Đình chủ động nói có thể luyện tập một chút, nhưng mà cô cũng không thể không biết xấu hổ mà lập tức vào phòng ngủ, Đào Đào thật sự giống như người lớn, có đôi khi chính cô cũng không chống đỡ được, đành phải chờ cô bé ngủ rồi mới trở về.
Một đêm không có việc gì, sáng sớm ngày hôm sau, Đào Đào tỉnh lại vừa mở mắt đã nhìn thấy nụ hoa trên đỉnh đầu mẹ lớn lên rất nhiều, vui vẻ cọ vào trong lòng mẹ lăn một vòng.
"Vui vẻ như vậy?" Lạc Thanh Đình cúi đầu hôn nhẹ đầu cô bé, có chút lo lắng cô bé còn nhớ chuyện tối hôm qua.
"Vâng ạ." Cũng may Đào Đào cũng không nhắc tới, chỉ gật đầu, "Mẹ thật đẹp, giống tiên nữ hạ phàm."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play