Bầu không khí đâu chỉ có một chút xấu hổ, tất cả mọi người đều xấu hổ đến mức hận không thể thoát khỏi thế giới này.
Phải đối mặt vấn đề từ đầu đến cuối, Hạ Ngôn Xuyên phục hồi tinh thần lại, xoa xoa tay, nói: "Cái kia, mọi người ...... vào trước rồi nói."
"Đây không phải nhà con trai tôi, có thể tôi đi nhầm." Đàm Thu Diệp xoay người muốn rời đi, "Tạm biệt."
"Mẹ, mẹ... " Hạ Ngôn Xuyên vội vàng tiến lên ngăn cản bà, lại lặng lẽ nháy mắt với Lạc Thanh Đình, "Con sai rồi, mẹ vào trước đi, nghe con giải thích."
Lạc Thanh Đình cũng xấu hổ đến mức hận không thể xoay người rời đi, nhưng dưới tình huống Hạ Ngôn Xuyên giúp đỡ mình rất nhiều lần, cô không thể bỏ lại Hạ Ngôn Xuyên một mình đối mặt, chỉ có thể mặt dày kéo hai đứa nhỏ vào nhà trước.
Sức lực của Đàm Thu Diệp không bằng con trai, cũng không thực sự muốn rời đi, rất nhanh đã bị kéo vào nhà, ngồi xuống sô pha.
Vốn dĩ Hạ Ngôn Xuyên ở một mình nên căn phòng không lớn, chỉ có hai phòng ngủ một phòng khách, hơn nữa bình thường không nấu cơm nên phòng bếp là kiểu mở. Đàm Thu Diệp vừa ngẩng đầu đã nhìn thấy ba bộ bát đũa được xếp trên bàn, cùng với một bàn đồ ăn nóng hổi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play