Cậu nhóc ăn mày ngây dại. Sao cậu ta dám hi vọng những chuyện xa vời như thế chứ!
Mộ Dung Tuyết đẹp như vậy, chàng là ánh trăng cao vời vợi trên bầu trời mà! Sao cậu ta dám hái chàng xuống chứ!
Cậu ta mến mộ Mộ Dung Tuyết. Bắt đầu từ cái đêm gặp được chàng thiếu niên bị đám lưu manh vây trong ngõ nhỏ đó, bắt đầu từ cái đêm nhìn thấy dung nhan như thiên thần của chàng thiếu niên đó, trái tim của cậu nhóc ăn mày đã không còn trong lồng ngực của cậu ta nữa.
Trái tim của cậu ta không còn do cậu ta kiểm soát nữa rồi! Trái tim đó mặc kệ hết thảy để nhảy vào lòng bàn tay của Mộ Dung Tuyết, mặc cho người ta muốn làm gì thì làm.
Mà trái tim của Mộ Dung Tuyết cũng thuộc về người khác.
Lý công tử thường xuyên không ở khách điếm mà chạy tới phố Lê Hoa. Những lúc này Mộ Dung Tuyết luôn đứng trước cửa sổ dõi theo bóng lưng càng lúc càng xa của Lý công tử, tới khi nó hóa thành một chấm nhỏ. Rõ ràng người ta đã đi khuất bóng nhưng tên ngốc Mộ Dung Tuyết này vẫn còn thẫn thờ nhìn theo.
Mỗi lần thẫn thờ như vậy đều mất một lúc lâu. Người ta không trở lại là Mộ Dung Tuyết sẽ đứng ngồi không yên, liên tục nhìn về phía người ta rời đi với vẻ mong ngóng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT