Gameshow kinh dị kết thúc, năm khách mời bọn tôi vẫn còn sống. Mặc dù tổng đạo diễn là quái vật nhưng ông ta cũng chỉ có thể tuân thủ quy tắc thả chúng tôi rời khỏi trấn Thanh Tầm.
Trước khi rời đi, đám người Cố Tranh giúp tôi gói một trăm cái sủi cảo từ da của rết tinh. Mọi người gói gói gói, rất nhiều xém nôn ra. Chỉ có Trương Diệu Huy là lẩm bẩm rằng:
- Thơm quá đi mất.
*
Ánh mặt trời trải rộng, trấn Thanh Tầm sáng bừng. Liễu xanh bên hồ rũ xuống như muôn vàn dải lụa, bay phất phơ như tuyết rơi giữa trời.
Tới lúc chia tay, Liễu Mộ Vân cầm ô đỏ đứng trên ngói xanh, rũ mắt mỉm cười dõi theo chúng tôi. Chàng ta mặc bộ quần áo màu xanh, đứng lẻ loi một mình như ngọn núi sừng sững, tay cầm ô đỏ như nâng thái dương đang rơi xuống. Giữa tơ liễu tung bay trong ngày hè, thoạt nhìn như bức tranh sống động nhưng đầy cô liêu.
Đáng tiếc… Trên cánh tay để lộ ra ngoài của Liễu Mộ Vân phủ kín giáp xác của côn trùng, trên đầu chàng ta cũng không giấu được cọng râu mọc ra…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT