Nam Thần, Lượn Đi Mà!

Chương 7


2 ngày


Trong vài giây ngắn ngủi, não bộ của Cố Yển hoạt động hết công suất, nhanh chóng so sánh kết cục của phe nhân vật chính và phe đối địch với nhân vật chính trong truyện.
Được rồi, kết cục đều là cái chết, nhưng cách chết lại khác nhau rất nhiều. Phe đối địch với nhân vật chính thực sự bị hành hạ đến tan cửa nát nhà thân tàn ma dại, giống như mèo vờn chuột rồi chơi đùa đến chết vậy, nghĩ đến cái chết thảm khốc của ba mẹ nhân vật chính, bản thân cũng bị lửa thiêu cháy đen, Cố Yển chỉ có thể bày tỏ sự thông cảm. Còn phe nhân vật chính thì cơ bản đều bị một kiếm xiên thủng, với thân thủ của nhân vật chính, đó chắc chắn là cái chết nhẹ nhàng, hạnh phúc hơn nhiều so với phần lớn những cái chết trong bệnh tật ở kiếp trước.
Nhưng dù thế nào Cố Yển cũng chỉ muốn làm một nhân vật quần chúng đi vòng quanh nhân vật chính, nhưng khi không thể tránh được, cậu vẫn cố gắng hết sức để xích lại gần phe nhân vật chính, ít nhất có thể đổi lấy một cái chết nhẹ nhàng.
Trong khoảnh khắc nhanh như chớp, Cố Yển đã đưa ra quyết định, cậu lập tức nắm lấy cánh tay nhân vật chính, đối mặt với khuôn mặt xấu xí của nhân vật chính, cố gắng thuyết phục bản thân rằng đó là gương mặt nam thần trong tương lai, chân thành nói: "Tôi thực sự không muốn đi cùng các anh, một người béo như tôi, dọc đường không biết sẽ làm chậm trễ các anh thế nào! Hạ Mạt còn là một đứa trẻ, đi đường lâu sẽ không chịu nổi đâu. Tôi biết anh không chê tôi, nhưng tôi không thể..."
Cậu quay mặt đi, không để nhân vật chính nhìn thấy biểu cảm của mình, tránh bị lộ =_=
Sau một hồi lâu, Sơ Hàn thở dài một tiếng, chống đỡ thân thể gầy yếu, đỡ Cố Yển lên xe ngựa: "Dù thế nào, tôi cũng không thể bỏ mặc cậu như vậy được. Hơn nữa là một pháp sư, dù chỉ là học đồ ma pháp đi chăng nữa thì cũng là người được các đoàn lính đánh thuê tranh giành, làm sao có thể coi là làm chậm trễ người khác được." - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Nghe giọng nói vừa bất đắc dĩ vừa cô đơn của nhân vật chính, Cố Yển cảm thấy mình lại tiến thêm một bước trên con đường tìm đường chết. Tuy rất muốn giải thích thêm, nhưng có lẽ càng nói sẽ càng rối. Mặc dù sau này có thể nghĩ cách bù đắp, nhưng không biết sau khi hắc hóa nhân vật chính bệnh thần kinh có nhỏ nhen nhớ kỹ chuyện này không, sau này cậu vẫn nên cố gắng biến mình thành nhân vật quần chúng.
Với thể chất kém cỏi của Cố Yển, ngày hôm đó cậu không thể tiếp tục lên đường được nữa. Đêm đó Cố Yển ngủ trên xe ngựa, Tiểu Tây dựa vào càng xe, Hạ Mạt và Sơ Hàn thì đốt lửa trại, định tạm bợ qua đêm như vậy.
Lúc này Cố Yển lại không nằm yên được nữa, nhân vật chính thì cũng ổn, bởi vì dù có vất vả thế nào cũng không chết được. Nhưng Hạ Mạt là người đầu tiên cậu cứu khi đến thế giới này, hơn nữa trong nguyên tác vừa xuất hiện đã chết, chỉ có tên, là nhân vật phụ, ý nghĩa tồn tại chỉ là để giới thiệu NPC Hạ Ngự Phong cho nhân vật chính, dùng để có được hai đạo cụ nhiệm vụ là thuốc chỉnh dung và giới thiệu Học viện. Một sự tồn tại như vậy, trong thế giới của cuốn tiểu thuyết này hoàn toàn không có bảo đảm về sinh mạng, không chừng bị cành cây đâm một cái là chết quách luôn rồi. Với lại Hạ Mạt mới 9 tuổi, để một đứa trẻ 9 tuổi ngủ ngoài trời, còn mình thì ngủ trên xe ngựa rộng rãi… Ha ha, Cố Yển lớn lên ở thế kỷ 21, cậu không có trái tim mạnh mẽ lạnh lùng đến tận cùng như vậy.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play