Nam Thần, Lượn Đi Mà!

Chương 2


2 ngày


May mắn thay, Cố Yển vẫn giữ được một số ký ức của nguyên thân. Giống như chúng vẫn còn lưu lại trong cơ thể vậy, nhưng cần phải nhìn thấy vật thật mới có thể gợi lên hồi ức. Ví dụ khi cậu vừa tỉnh dậy, nhìn thấy môi trường xung quanh xa lạ với vẻ mặt bối rối, nhưng khi cậu cố gắng hồi tưởng kỹ, trong đầu liền xuất hiện thêm một số thứ. Cậu nhớ ra mình tên là Cố Yển, là thiếu thành chủ của thành Ma Pháp Thần Hy, nhưng nếu cố nhớ thêm nữa thì đầu sẽ đau, Cố Yển cho rằng đây là do linh hồn và thể xác của mình vẫn chưa hoàn toàn hòa hợp, có lẽ sau này sẽ dần dần tiếp nhận được ký ức của thân thể này.

Ban đầu, khi Cố Yển vẫn chưa liên kết việc xuyên không của mình với "Đại Lục Ma Võ" thì cậu còn khá vui mừng. Bởi vì nhìn thế nào cậu cũng là một đứa con nhà giàu, có thể sống một cuộc sống được nuông chiều ỷ thế. Còn về nguyên thân của mình, Cố Yển không có quá nhiều luyến tiếc. Thực tế những năm qua cậu đã vô số lần nảy sinh ý định muốn trốn khỏi thế giới đó, cậu không thích xã hội hiện đại hào nhoáng kia, đồng thời cũng không có quá nhiều ràng buộc, vì vậy cậu cảm thấy ở lại nơi này cũng không tệ.

Nhưng khi cậu bình tĩnh lại và tiếp tục hồi tưởng, nhớ ra ba mình tên là Cố Thần, đây là thành Ma Pháp, và bản thân mình là một học đồ ma pháp cấp hai, cậu liền TAT. Không thể như vậy được, vừa xem một bộ truyện tệ hại xong đã chạy ngay đến đây, mẹ nó nhân vật chính là một thằng biến thái, thành Ma Pháp Thần Hy còn là thành đầu tiên bị nhân vật chính hắc hóa phá hủy, sau đó thế giới này sẽ bị tên nhân vật chính hắc hóa đó hủy diệt! Vì vậy cho dù cậu có tìm cách tránh xa nhân vật chính đi chăng nữa, thì vẫn khó thoát khỏi cái chết, và điều quan trọng nhất là, cậu vẫn là một gã béo! Không chỉ béo mà càng ngày càng béo!

Năm đó Cố Yển trở nên béo thế này tất nhiên là do có yếu tố buông thả bản thân, nhưng sau khi béo lên cậu đã hối hận, đi hai bước liền thở hổn hển, mua quần áo nhân viên bán hàng và người bán trên Taobao luôn nói một câu - Xin lỗi không có size của bạn. Cậu ôm quả bóng rổ muốn ra sân bóng rổ tập luyện, kết quả chưa chạy được hai bước đã gục xuống đất. Nếu cậu béo mà vạm vỡ thì còn được, dù quần áo khó mua nhưng ít nhất cơ thể cũng thoải mái, nhưng cậu lại béo thuần túy, béo như muốn mỡ trong máu, nếu cứ tiếp tục như vậy thì sẽ sinh bệnh, trong khi giảm cân lại là một việc vô cùng khó khăn và đau đớn.

Sau khi làm quen với môi trường, việc đầu tiên Cố Yển làm là sờ vào cơ thể mình, kết quả phát hiện thân thể này còn béo hơn cả thân thể cũ của cậu, hơn nữa thịt còn mềm, véo một cái có thể túm ra được một thớ mỡ! Trước đây cậu tuy béo, nhưng ít nhất vẫn là một người da ngăm đen, thịt da rất săn chắc, bây giờ thân thể này chỉ là một gã béo trắng mềm, da dẻ véo lên còn khá thoải mái, da mịn thịt mềm, năm giác quan bị thịt ép thành một cục, không biết diện mạo gốc là đẹp hay xấu. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -

Trong chốc lát Cố Yển chỉ cảm thấy bị ác ý của cả thế giới phun vào mặt, toàn thân mất sức nằm lại xuống giường. Thôi, để cậu ngủ một giấc đi, tốt nhất là trong tương lai nhân vật chính ra tay tàn nhẫn một chút, chết nhẹ nhàng cũng khá hạnh phúc, bởi vì cậu rất sợ đau.

Quả nhiên người béo dễ ngủ, thêm vào đó cậu vừa xuyên không, lại tiêu hao không ít tế bào não, rất nhanh đã mơ màng, đang định tiến vào giấc mơ ngọt ngào về việc mình biến thành soái ca giàu có đẹp trai, ai ngờ lúc này một làn gió thơm phả vào mặt, mặt cậu chạm vào một bàn tay vừa mềm mại vừa dịu dàng.

"Bé Ngoan, đừng ngủ nữa, đến giờ ăn trưa rồi." Một giọng nữ dịu dàng dễ nghe nói: "Nếu không dậy nữa, ba con sẽ giận đấy."

Cố Yển mở mắt ra, thấy bên giường ngồi một người phụ nữ cao 170cm nặng 50kg, ước chừng vòng ngực 36D, mặc một chiếc váy dài đẹp, không phải là váy bồng bềnh kiểu phương Tây, cũng không phải áo đường phục hay sườn xám Trung Hoa, cũng không quá hiện đại, nhưng thỉnh thoảng để lộ cánh tay, tóm lại là rất cao quý nhưng cũng rất tôn dáng và có khí chất.

Trong đầu Cố Yển tự động hiện ra thông tin nhân vật: Ngọc Uyển Nhu, 33 tuổi, kết hôn với Cố Thần năm 18 tuổi, thành Ma Pháp Thần Hy, đại ma đạo sĩ cấp ba.

Thiết lập cấp bậc pháp sư trong "Đại Lục Ma Võ" là: học đồ ma pháp, pháp sư sơ cấp, pháp sư cao cấp, ma đạo sĩ, đại ma đạo sĩ, ma đạo sư, đại ma đạo sư, hiền giả ma pháp, pháp thánh và pháp thần không ai địch nổi trong truyền thuyết, mỗi cảnh giới đều có năm cấp. Theo Cố Yển ước tính, có lẽ ban đầu tác giả định buff cho nhân vật chính nhảy đến cảnh giới pháp thần luôn, nhưng do số người đọc và bình luận ít quá ((╯‵□′)╯︵┻━┻)nên tác giả điên lên cho hết truyện, nhân vật chính chỉ đến cảnh giới pháp thánh và kiếm thánh đã biến thành kẻ đểu cáng, không tiến lên cấp thần nữa.

Pháp sư của Đại Lục Ma Võ vốn đã ít, tỷ lệ với võ sĩ khoảng 1:10, cả đại lục chỉ có hai hiền giả ma pháp, hơn mười đại ma đạo sư, khoảng năm mươi ma đạo sư, hơn nữa đều là những lão già trên 50 tuổi, Ngọc Uyển Nhu mới 33 tuổi, ở xã hội hiện đại mới chỉ là tuổi của một nhân viên văn phòng, kết hôn cũng không tính là muộn mà đã ở cảnh giới đại ma đạo sĩ cấp ba, quả thực là thiên phú kinh người.

Còn Cố Yển 14 tuổi, mới chỉ là học đồ ma pháp cấp hai, thật là khá xấu hổ.

Nhìn lại khuôn mặt đẹp đến mức trời giận người hờn của Ngọc Uyển Nhu, vóc dáng 1705036D, Cố Yển chỉ muốn hỏi một câu: Này, gã béo này thực sự là con đẻ của cô sao TAT

"Vẫn chưa dậy sao?" Ngọc Uyển Nhu vuốt ve mặt Cố Yển: "Đang giận dỗi với ba con à? Đừng giận nữa, ba con cũng vì con mà thôi. Thế này nhé, con cầm lấy những tinh tệ này đi, đợi khi ba con không ở đây, lén ra ngoài mua là được."

Cố Yển cố gắng hồi tưởng, nhưng đều bỏ cuộc vì đầu quá đau, không rõ Ngọc Uyển Nhu đang nói về chuyện gì. May mà cậu đại khái hiểu tính cách của nguyên thân, với tư cách là con trai duy nhất của thành chủ, thiếu thành chủ tương lai có hơi kiêu ngạo, ỷ thế hiếp người và háo sắc, nhưng rất yêu mẹ, sợ ba. Ngọc Uyển Nhu là người mẹ nuông chiều làm hư con, may mà bản thân Cố Thần không phải là người chiều chuộng con cái, khiến Cố Yển không quá lệch lạc. Hơn nữa mặc dù Đại Lục Ma Võ là chế độ một vợ nhiều chồng, nhưng để đảm bảo sức khỏe phát triển của cơ thể, người dưới 16 tuổi không được phép quan hệ tình dục, ngay cả những nơi phong nguyệt chính quyền cũng ra lệnh cấm trẻ vị thành niên, nếu không sẽ bị xử phạt.

Vì vậy gã béo hiện giờ vẫn là một chàng trai còn trinh, dù có háo sắc đến đâu, ba mẹ và pháp luật cũng không cho phép cậu ta chạy đi quấy rối con gái khắp nơi, điều này khiến Cố Yển cảm thấy an ủi. Cậu là một người đồng tính, nếu mở mắt ra đã có một đám CDE cup vây quanh đòi sưởi ấm giường, có lẽ cậu sẽ bị dọa đến mức bất lực.

Cố Yển dựa vào hiểu biết về tính cách của nguyên thân, bĩu môi béo ú: "Không muốn dậy, dù sao dậy ba cũng sẽ mắng con, bị mắng khi đứng còn không thoải mái bằng bị mắng khi nằm."

Ngọc Uyển Nhu vừa cười vừa khóc véo véo má mềm mại của con trai, cảm giác thật không tệ, không hổ là đứa con đáng yêu của bà. Cố Thần cũng thật là, tùy tiện mắng con trai, chê cậu béo chê cậu cấp bậc không đủ, cũng không nhìn lại cân nặng của mình.

Bà nắm lấy bàn tay mũm mĩm của Cố Yển nói: "Năm nay mẹ đã dặn nhà bếp làm những món con thích nhất, nếu không dậy ăn sẽ nguội mất."

Đây có lẽ là đòn chí mạng rồi, mắt Cố Yển sáng lên nhưng vẫn cố gắng tỏ ra vẻ mặt "Con dậy là vì mặt mũi của mẹ" rồi bò xuống giường, nói thật, bây giờ cậu đói đến mức sắp ngất xỉu rồi, cũng không biết nguyên thân là một gã béo mà sao lại có thể để bản thân đói đến mức này.

Nơi ở của thành chủ là một khu vườn kết hợp Đông Tây, Cố Yển phải đi qua một hành lang dài mới đến được phòng ăn, cả đường đi đói đến mức gần như thở không ra hơi. Ngọc Uyển Nhu nhìn cậu với vẻ mặt lo lắng nói: "Bé Ngoan mệt rồi phải không? Có muốn mẹ dùng trận ma pháp đưa con đến phòng ăn không? Chúng ta lén lút thôi, đừng để ba con biết đã dùng ma pháp."

Cố Yển: "..."

Một nghìn mét hành lang mà phải dùng trận ma pháp để truyền tống qua, mẹ à, bộ mẹ chê con trai mình chưa đủ béo hay gì? Với lại con còn chưa phàn nàn cái tên 'Bé Ngoan’ nghe giống tên chó này nữa đấy…

Cuối cùng cũng kiên trì đi đến phòng ăn, Ngọc Uyển Nhu sai người hầu bày đồ ăn, gọi thành chủ đến dùng bữa. Cố Yển ngồi trước bàn ăn chảy nước miếng, cậu cảm thấy mình đói đến mức ngay cả đũa cũng không nhấc nổi nữa.

Một lúc sau, một ông béo mềm hơn, tròn hơn, nhiều thịt hơn Cố Yển đi tới, thấy Cố Yển nằm bẹp trên bàn với vẻ mặt có khí không lực thì giận dữ đập bàn một cái: "Ăn, ăn, ăn, chỉ biết ăn, mày béo tới cỡ này rồi mà mày còn ăn!"

Cố Yển: "..."

Mẹ kiếp, nhìn thấy ông béo này đầu cậu mới tự động đưa ra thông tin: Cố Thần, 35 tuổi, thành chủ thành Ma Pháp Thần Hy, cân nặng 100kg+, đại ma đạo sư cấp hai.

Để có thể trở thành thành chủ thành Ma Pháp, phải đạt đến cảnh giới đại ma đạo sư, nhưng Cố Thần không được tính là một trong số những đại ma đạo sư nổi tiếng trên đại lục, bởi vì sức mạnh của ông là do thành chủ tiền nhiệm truyền cho trước khi chết, lúc đó ông chỉ là đại ma đạo sĩ giống như Ngọc Uyển Nhu, và sau đó đột nhiên trở thành thành chủ, nhưng Công hội Ma pháp không công nhận sức mạnh của Cố Thần, phải đợi đến khi ông có thể thực sự phát huy sức mạnh của đại ma đạo sư cấp hai mới trao huân chương ma pháp. ( truyện trên app tyt )

Cố Yển nhìn cục thịt viên to đùng hơn 100 cân trước mặt, lặng lẽ cúi đầu, cậu nghĩ cậu đã biết tại sao mình lại béo như vậy rồi, đó là do di truyền. Nhưng mà Ngọc Uyển Nhu… Bà 170cm50kg lấy một người 175cm100+kg, thật sự không có vấn đề gì sao? Hơn nữa kể từ khi Cố Thần xuất hiện, Ngọc Uyển Nhu đã mang vẻ mặt dịu dàng, trái tim và đôi mắt đều chỉ dành cho cục thịt viên đó, điều này hoàn toàn không thể giả vờ được, đúng là tình yêu đích thực!

Cố Yển: "..."

Mẹ à, tại sao mẹ lại từ bỏ điều trị QAQ

Cục thịt viên mắng một trận rồi mệt đến mức bắt đầu thở hổn hển, Ngọc Uyển Nhu vội vàng tiến lên giúp ông thuận khí, còn tiện tay bóp một cái vào bụng mềm mại của cục thịt viên, lộ ra một nụ cười hài lòng rồi mở miệng nói: "Thần Thần đừng giận nữa, Bé Ngoan đã ra rồi mà, chúng ta bắt đầu ăn cơm thôi, em biết anh đói rồi."

Cố Yển: "..."

Nhìn thấy Ngọc Uyển Nhu sờ soạng nhanh hơn cả tên móc túi, cậu cảm thấy mình bị chói mắt. Hóa ra thế giới này thật sự có mỹ nữ thích người béo, hóa ra cho dù người béo không dùng quyền thế để ép người, cũng có mỹ nữ thích cái bụng thịt của họ!

Cậu lại tin tưởng vào tình yêu một lần nữa.

Nhưng mà có một câu hỏi nhỏ, thành chủ đại nhân, ông bị vợ gọi là Thần Thần mà không có ý kiến ý cò gì luôn sao? Phải cho Ngọc Uyển Nhu một điểm cộng về khả năng đặt biệt danh mới được.

Cố Thần được vợ dỗ dành nên đã bớt giận một chút, người hầu bắt đầu bày đồ ăn lên bàn, món ăn rất phong phú, làm rất nhiều, tám người hầu phải mất năm phút mới bày xong, Cố Yển nhìn chằm chằm vào bát cơm trước mặt mình và Cố Thần.

"Nhìn cái gì mà nhìn!" Cố Thần thấy con trai mình thì lại bắt đầu giận: "Mau ăn đi, ăn xong chạy bộ tập thể dục. Tao đã bảo mày học võ kỹ mà mày cứ nhất quyết học ma pháp, học võ kỹ thì ít nhất đã không béo như mày bây giờ rồi, học ma pháp thì có tương lai gì, chẳng phải cuối cùng cũng giống tao sao!"

Cố Yển: "..."

Thành chủ đại nhân của một trong tứ đại thành Ma Pháp trên đại lục, tự ti như vậy thật sự không sao chứ? Đại ma đạo sư ép con trai học võ thật sự không có vấn đề gì sao? Còn nữa, hai miếng lá rau xanh và nửa cái bánh bao trước mặt tôi và ông là sao nữa? Cả bàn đồ ăn nhiều như vậy, ông định để mình mẹ tôi ăn hết hay gì!

Cuối cùng cậu cũng nhớ ra mình và thành chủ đại nhân đang giận dỗi vì chuyện gì, vì thành chủ đại nhân ép con trai giảm cân, mỗi ngày chạy bộ cắt giảm ăn uống, sau khi gặm lá bắp cải một tháng thiếu thành chủ đã tức giận đến cực điểm, lật bàn tuyệt thực, ngày cậu xuyên không đến, là ngày thứ tư thiếu thành chủ kiên quyết tuyệt thực, bảo sao lại đói tới bủn rủn tay chân.

Vậy nên, lý do cậu xuyên không, là vì nguyên thân giảm cân đến mức chết đói hả (⊙o⊙)?

#Một vụ án đẫm máu do một lá bắp cải gây ra#

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play