Sáng ngày hôm sau, Đan Linh về nhà. Vừa mới bước vào cửa nhà, cô đã nghe thấy tiếng nói cười rôm rả bên trong. Đan Linh thở dài rồi lấy lại năng lượng. Cô đi vào trong nhà, mẹ thấy cô thì liền ra ôm cô vào lòng.
“Mẹ…”
“Linh. Con về rồi.”
Bà ôm cô vào lòng, khẽ vỗ lên lưng cô hai nhịp. Đan Linh thấy tín hiệu từ mẹ thì có chút bất ngờ. Hai người rời nhau. Linh nhìn sang vị khách đang ở nhà cô. Là một người đàn ông đã già đi cùng với người con trai của ông ta. Ông ta và bố cô có vẻ đang ngồi nói chuyện vui vẻ còn người con trai đi cùng thì lại có chút không thoải mái đang quay đi chỗ khác.
Đan Linh ngầm hiểu tình huống hiện tại. Cô đỏng đảnh tới ghế ngồi rồi ngồi phịch xuống ghế, chưa thèm nghe lời cho phép của ai cả. Bố cô cùng ông đối tác kia bỗng chốc có cái nhìn không hài lòng về cô. Nhưng mà Đan Linh cũng chẳng quan tâm, cô ngồi vắt chéo chân lên, tay thì chống cằm. Bố cô quay ra giới thiệu.
“Đây là Linh, con gái tôi.”
Cô thậm chí là còn đổi sang ngồi ngả lưng ra ghế. Kiểu này thì đúng là hết cứu. Ông đối tác kia nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT