Là một cô gái phóng khoáng và trên hết là tự tin vào chính bản thân mà lại cũng có chút ham chơi. Tiếng ồn ào của các bữa tiệc thâu đêm đã ăn sâu vào bên trong cô. Các quán bar, pub trong toàn thành phố đã quen mặt đến mức thấy cô là tự động dẫn vào chỗ ngồi đẹp nhất trong quán. Với cô, tiền là tất cả. Có tiền là có mọi thứ. Nhưng mà với tình yêu với người đó thì lại khác.

“Kìa kìa. Người đó lại tới rồi.”

Cô bạn đi cùng Đan Linh đã đập vai cô. Chỉ tay về hướng anh chàng bảnh bao mà cả hai đã nói trước đó và mục tiêu để lên giường ngày hôm nay của cô chính là tên đó. Linh nhìn theo hướng chỉ tay của cô bạn liền cười lớn.

“Vãi. Người gì mà già khú vậy mà mày cũng thách tao?”

“Giờ người ta thợ săn hồng hài nhi thì mình phải đi săn đồ cổ chứ? Mình phải đi ngược lại với xu hướng thị trường.”

Đan Linh mếu miệng tỏ ý không tin và lời cô bạn. Cô dập tắt điếu thuốc trên tay rồi uống thêm một ngụm nữa. Cô hỏi.

“Được rồi tao đi đây. Dăm ba mấy thằng-”

‘Chết mất thôi! Thằng này là quái thú à?’

Chưa đã quay sang cảnh lăn lộn trong phòng khách sạn. Quần áo dưới sàn thì ngổn ngang còn không gian thì bao trùm toàn những thứ tiếng người ta nghe thấy mà mặt đỏ tía tai. Đan Linh ôm chặt gối, nằm bẹp dí như một con chuột nhỏ dưới cái thân hình to như một con gấu kia của anh ta.

Đan Linh quay đầu nhìn hắn, bàn tay run rẩy cố gắng nắm chặt lấy cổ tay anh.

“Dừng - Ư!~ Lại đi!!!”

Giọng cô đã khàn đi sau khoảng thời gian lâm trận dài đằng đẵng. Lại còn cơ thể cứ run lên khi anh ta đâm vào bên trong sâu hơn. Anh vén lại mái tóc đang rối của cô rồi nói.

“Anh vẫn chưa ra. Chịu thêm một chút nữa đi.”

“Không được! Anh định giết tôi hay gì với cái thứ đấy hả?!”

“...”

Anh ta đuối lý là không thèm trả lời. Khiến cô đã mệt nay lại càng mệt hơn.

“Áh!!!”

Lần chạm đỉnh khiến cô theo phản xạ mà ưỡn người lên. Rồi khi cảm giác sung sướng đó dần kết thúc cũng lại khi cô ngã nằm xuống giường. Nhìn là ngoài cửa sổ, trong đầu cô thầm nghĩ. 

‘Mẹ nó. Bình minh lên mẹ rồi.’

Rồi ngất đi vì mệt mỏi. Và khi cô tỉnh dậy cũng là khi cơn đau nhói từ thắt lưng kêu ầm lên. Đan Linh nặng nề ngồi dậy. Cô thở dài, nhìn sang bên cạnh mình trống không thì chẹp miệng.

“Lần đầu tiên làm tình xong bị ngất. Đúng là chuyện cổ tích. Rốt cuộc cái tên này là con quái thú gì vậy trời?”

Cô nhìn cái tủ ở đầu giường, thấy có một tờ giấy ở trên đấy. Tò mò cô với tay tới rồi cầm lấy.

‘Tôi đã trả tiền phòng tới mười hai giờ. Em cứ nghỉ ngơi tốt rồi hẵng rời đi. Tôi có việc nên phải đi trước. Xin lỗi em.’

Đọc lời nhắc mà cô giật mình. Tính ra cả hai cũng chỉ là tình một đêm. Mà anh ta còn định ngủ cùng cô tới sáng và cùng nhau ăn bữa sáng ngon lành trên giường hay gì? Đúng là chưa bao giờ gặp trước đây.

“Tên này hay thật đấy.”

Nói xong Đan Linh ngồi dậy khỏi giường rồi rời đi. Qua cũng là tiếc ăn chơi thâu đêm cuối cùng của mùa hè này trước khi cả lũ phải bước vào kỳ học mới. Đan Linh đi đến lớp học mà xoa đầu hết lần này tới lần khác. Cô chẹp miệng.

“Qua uống nhiều quá rồi.”

Cô thở dài, tay bóp vai cho đỡ đau, đi vào lớp rồi ngồi xuống ngay bàn đầu. Nói là ăn chơi đàn đúm nhưng mà việc học Linh vẫn luôn cố gắng để đạt điểm tốt. Gia đình cô vốn là làm ăn kinh doanh. Là con gái hay là cành vàng lá ngọc của gia đình, Đan Linh phải học để sau này về còn giúp bố mẹ quản lý việc kinh doanh. Cô giở quyển sách ra nhìn lại những gì mà mình đã nghiên cứu trước đó. Tiếng chuông vừa reo lên cũng là lúc bắt đầu tiết học.

“Chào các em. Thầy là giảng viên mới của trường, cũng là chủ nhiệm mới của lớp. Những năm tới mong các em hợp tác.”

‘Hả?! Cái gì vậy? Người đó là… người tối qua mà?!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play