Mấy phút sau, Lệ Thâm phân tích về chất liệu của mặt đàn, dây đàn, âm sắc, thang âm, cho Dư Vãn nghe hiểu tại sao chiếc ghi-ta này lại đắt như vậy. Dư Vãn nghe không hiểu nhưng cô nhìn ra được, Lệ Thâm là thật sự rất thích cái đàn này.
Cô suy nghĩ một chút rồi nói: “Em cảm thấy anh đã thích như vậy thì trực tiếp mua cái này đi, anh nói cái cũng chỉ rẻ hơn mấy nghìn, không bằng góp thêm tiền mua cái này, đúng không?” 
Lệ Thâm nhíu mày: “Nhưng anh đã đem toàn bộ tiền góp vào, cũng chỉ được một nửa, vừa khéo mua được cái rẻ hơn.”
Hiện tại đối với anh mà nói mua đàn ghi-ta hơn mười nghìn tệ, gánh nặng rất lớn. 
Dư Vãn nói: “Em được chuyển lên thành nhân viên chính thức không phải được tăng lương sao, mấy tháng gần đây em cũng tiết kiệm được chút tiền, có thể cho anh mượn, nhưng vẫn còn thiếu một chút, chúng ta nghĩ thêm cách đi.”
Lệ Thâm ngẩn người, nhìn đôi mắt sáng lấp lánh của Dư Vãn. Một lát sau vẫn nghiêm túc từ chối: “Không được. Anh ăn ở cùng em, sao lấy tiền của em được.”
Dư Vãn chớp chớp mắt mấy cái, nhìn anh: “Nhưng mà em cũng ngủ anh.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play