Editor: Lập Lòe
Trang Tuyết Lân nói: "Không thể tính đơn giản như vậy, quân đội đã tiếp quản khu vực đó, nhưng tốc độ mở thùng hàng quá chậm, nhân lực không đủ, vận chuyển lại là một vấn đề lớn. Nếu bên này cử người qua đó, cho dù có thể thuận lợi lấy được con tàu này thì cũng không thể mang hết nước đi… Nhưng nếu đóng góp đủ nhiều, lấy đi một nửa cũng không phải là không thể."
Hơn nữa, đến lúc đó chắc chắn không chỉ có mỗi con tàu này, mà còn có những vật tư khác. Đó chính là một đại dương vật tư, chỉ cần có thể hoàn thành một chuyến đi an toàn, lợi ích mang lại là vô tận.
Cố Thu xoa cằm, quyết định luôn: “Việc này, tôi làm!”
Sau khi bàn xong chuyện này, cả hai nhất thời không còn gì để nói, liền ngồi đó ăn hoa quả, không khí trở nên ngượng ngùng. Cố Thu cảm thấy không thể tiếp tục như vậy, dù sao cô cũng là chủ nhà, không thể để cuộc trò chuyện đi vào bế tắc, nên chủ động hỏi về tình hình Đông Thành.
“Bên đó quái vật lông xanh không còn nhiều nữa, bây giờ chỉ còn là công tác dọn dẹp, không bao lâu nữa mọi người có thể quay lại sinh sống bình thường.”
Rồi, lại không còn gì để nói nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play