Khuôn mặt vốn xinh đẹp như hoa phú quý của cô có chút tiều tụy, nên lúc này dù đẫm nước mắt cũng không hề khó coi, đôi mắt đỏ hoe cùng những giọt nước mắt càng khiến cho cảm giác mong manh, dễ vỡ ấy đạt đến cực hạn. Ngay cả những sợi tóc mai lòa xòa lúc này cũng không hề làm ảnh hưởng đến vẻ đẹp của cô, mà chỉ khiến người ta càng thêm đau lòng, thậm chí không nhịn được mà đoán xem cô gái này đã phải trải qua chuyện gì, cảm thấy đau khổ đến mức nào.
Chỉ bằng khuôn mặt này đã có thể mang đến cho người ta cảm giác về một câu chuyện đầy bi thương, đây là tài năng thiên bẩm, biết bao nhiêu diễn viên mơ ước cũng không được.
Ấn tượng của Hàn Thành về Thương Lộc trước giờ chỉ là những vai diễn bình hoa di động,đây là lần đầu tiên anh ta được xem cô diễn xuất thực sự.
Đôi mắt ấy trong veo, bình tĩnh, tuy đong đầy nước mắt và sự không cam lòng, nhưng cuối cùng vẫn như đã nhìn thấu và chấp nhận tất cả.
Cuối cùng, cô uống thuốc ngủ, nhân lúc còn tỉnh táo, cô vươn tay áo lau đi vết máu trên mặt mẹ.
Làm xong tất cả, Thương Lộc cuộn tròn người nằm trên sàn, tuy không có bạn diễn, nơi này chỉ là một khoảng trống, nhưng ai cũng có thể nhận ra Thương Lộc đang đưa tay chạm vào bụng mẹ, cố gắng đến gần vị trí của tử cung.
Bởi vì đó là cánh cửa mà cô bước vào thế giới này.
Như có điều gì thôi thúc, Thương Lộc khẽ gọi: “Mẹ.”
Cô ôm lấy mẹ, nhắm mắt lại.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT