Thương Lộc nhìn bọn họ, chớp chớp mắt, nước mắt rơi xuống, gọi: "Anh trai, chị A Âm."
Nguyễn Âm vội vàng lau nước mắt cho Thương Lộc, ngồi xuống bên cạnh ôm cô vào lòng, an ủi: "Đừng sợ, đừng buồn, chị và anh trai đều ở đây."
Cái ôm của cô ấy thật ấm áp, mang đến cảm giác an toàn.
Thương Lộc nghẹn ngào, nước mắt cô rơi không phải vì buồn, mà là vì vui mừng.
Có lẽ cô là đứa con gái độc ác nhất trên đời, ngày đêm mong cha mình chết sớm.
Ông trời đã thực hiện mong ước của cô.
Ban đêm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT