Chẳng mấy chốc, khách mời xuất hiện.

Gần như không có chút chậm trễ nào.

Ninh Lâm mặc chiếc váy trắng, đẩy cửa bước ra, tay ôm một bó hoa hồng, nở nụ cười dịu dàng, ngoan ngoãn, nhìn qua cũng khá đẹp mắt.

Ninh Lâm đến trước mặt mọi người tự giới thiệu, sau đó khẽ cúi chào.

Mọi người vỗ tay một cách lịch sự và lạnh nhạt.

Lâm Nhan Nhan nhanh chóng liếc nhìn Thương Lộc, hơi lo lắng quan sát biểu cảm của cô.

Cũng may, không có gì bất thường, chắc là... không sao đâu.

Tổ đạo diễn còn cố tình nhắc đến Thương Lộc và Ninh Lâm, nói: "Nghe nói bên ngoài có tin đồn Ninh lão sư và Thương lão sư bằng mặt không bằng lòng, bây giờ hai người lần đầu chung khung hình trên chương trình, có muốn nhân cơ hội này giải thích đôi điều không?"

Ninh Lâm lộ vẻ mặt bất đắc dĩ, nói: "Không có chuyện đó đâu, mọi người đừng đoán già đoán non, nói đúng ra thì tôi với Thương lão sư cũng đã hợp tác hai lần rồi, chỉ tiếc là dù cùng đoàn phim nhưng không có nhiều cảnh quay chung, Thương lão sư lại thường quay xong sớm, nên chưa có cơ hội làm bạn. Tôi cũng muốn nhân cơ hội này có thể thân thiết với Thương lão sư hơn."

Bình luận trên mạng đều khen Ninh Lâm tốt bụng, đẹp người đẹp nết.

"Vậy là Ninh Lâm đang giúp Thương Lộc giải oan vụ tiểu tam đây mà, nếu họ làm bạn, dù chỉ là bề ngoài, thì tin đồn tiểu tam của Thương Lộc sẽ tự phá sản."

"Huhu, Ninh Lâm tốt quá, đúng là idol của lòng em."

"Ninh Lâm thánh thiện quá, còn lo lắng cho Thương Lộc, mong ai đó đừng có mắt như mù nữa."

Nhưng đối mặt với lời tuyên bố kết bạn của Ninh Lâm, Thương Lộc cười méo xệch.

Thôi xong.

Họ không phải kiểu người có thể làm bạn.

Nhưng để chứng minh tấm lòng của mình, Ninh Lâm ôm bó hoa hồng tiến lại gần Thương Lộc hơn.

Thương Lộc hiếm khi lộ vẻ mất bình tĩnh, mặt mày khó chịu, lùi lại mấy bước, buột miệng: "Đừng lại gần tôi!"

Ninh Lâm dừng bước, nhìn Thương Lộc, vẻ mặt tủi thân và bối rối, nói: "Tôi thật lòng muốn làm bạn với cô, bó hoa hồng này là tôi tự tay bó đấy."

Lời nói của Ninh Lâm đánh trúng tim đen khán giả, cô không chỉ trích thái độ lạnh nhạt của Thương Lộc, mà chỉ nhấn mạnh sự chân thành của mình.

Vì những lời đó, cô không cần nói, khán giả sẽ nói thay cô.

Sự thật đúng là như vậy, lúc này, khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp đều ủng hộ Ninh Lâm.

"Thái độ của Thương Lộc có quá đáng quá không? Đồng cảm với Ninh Lâm một chút đi, cô ấy sẽ rất buồn đấy."

"Ninh Lâm tự mình đến chương trình này, muốn hòa giải với Thương Lộc, chủ động kết bạn lại bị phũ như vậy, tấm lòng bị chà đạp thế này thật đau lòng mà."

"Thương hại Ninh Lâm, Thương Lộc không nổi tiếng được là do nhân phẩm đấy, đến sự tôn trọng cơ bản nhất cũng không dành cho người khác."

Ninh Lâm lại tỏ vẻ thấu hiểu, cố gắng thông cảm cho Thương Lộc, rồi do dự hỏi: "Chúng ta có hiểu lầm gì à?"

Thương Lộc lại lùi thêm một bước, giữ khoảng cách với Ninh Lâm, hơi bực bội gãi mu bàn tay, rồi nói: "Tôi bị dị ứng với hoa hồng."

Nghe thấy câu này, vẻ mặt yếu đuối đáng thương của Ninh Lâm đóng băng.

"Thương Lộc nói thật đấy, trước đây cô ấy từng phải đi viện vì dị ứng hoa hồng, còn lên hot search, tìm trên Weibo là thấy."

"Tôi cũng nhớ, hình như là vào ngày Valentine, hoa hồng ở khắp nơi, đúng là tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa."

"Ặc... Vậy mà Ninh Lâm muốn kết bạn với Thương Lộc mà không biết chuyện này sao?"

"Ninh Lâm đúng là thiếu thành ý, nếu bây giờ Thương Lộc phải đi viện, đây là muốn kết bạn hay kết thù vậy?"

Tất nhiên, fan của Ninh Lâm lập tức bào chữa cho cô.

"Không có gì sai cả, Ninh Lâm ngày thường bận rộn công việc, không biết mấy chuyện nhỏ này cũng bình thường."

"Ai biết Thương Lộc lại khó chiều thế? Đây không phải lỗi của Ninh Lâm, ai lại đi soi bệnh án của người khác trước khi kết bạn chứ?"

Lời phản bác của fan Ninh Lâm cũng có lý, nhưng ngay sau đó lại xuất hiện một bình luận ——

"Nếu tôi nhớ không nhầm, hai tháng trước Thương Lộc có tham gia một chương trình, trong đó cũng có Ninh Lâm."

Chuyện này thật ngượng ngùng.

"Cùng đoàn phim mà không biết chuyện này, đúng là bó tay..."

"Nếu nói không thân, không quan tâm thì còn được, nhưng Ninh Lâm rõ ràng nói là cô ấy rất muốn kết bạn với Thương Lộc, vậy thì phải nhớ chứ."

Lời bào chữa của fan Ninh Lâm trở nên yếu ớt, nhưng họ vẫn kiên quyết bảo vệ idol.

"Chỉ là lời khách sáo thôi, hiểu không? Lòng tốt bị vu oan, tôi thấy mấy người cũng giống Thương Lộc!"

Bình luận loạn cả lên.

Không khí tại hiện trường cũng rất căng thẳng.

Ninh Lâm biết Thương Lộc bị dị ứng với hoa hồng, cô ta còn biết bó hoa hồng hôm Valentine là do nhà họ Khương tặng Thương Lộc dưới danh nghĩa Khương Diệc, nên Thương Lộc rất trân trọng, dù dị ứng đến mức nổi mẩn đỏ toàn thân cũng không vứt bó hoa đó đi.

Ninh Lâm mặt đầy áy náy, nhưng lời nói ra lại cố tình: "Xin lỗi Thương Lộc, tôi không cố ý, vì tôi rất thích hoa hồng, nên muốn tặng thứ mình thích nhất cho cô. Bạn tôi mua được một trang viên hoa hồng rất đẹp, tôi còn định mời cô cùng đi sau khi ghi hình xong, may mà bây giờ đã biết."

Dân tình trên mạng sốc.

"???"

"Cái này mà cũng mua được à? Thế giới của người giàu khác biệt thật đấy."

Lâm Nhan Nhan rất bất ngờ, hỏi: "Là cái ở thành phố A à? Tôi nhớ người quản lý là một ông lão nước ngoài khó tính lắm mà, sao bạn cô thuyết phục được ông ta vậy?"

Lâm Nhan Nhan cũng rất thích hoa hồng, cô từng muốn mua trang viên đó.

Bố cô thậm chí đã trả giá cao gấp đôi giá thị trường, nhưng ông lão người nước ngoài đó vẫn không đồng ý bán.

"Cụ thể thì tôi cũng không rõ lắm." Ninh Lâm lắc đầu, rồi cười nhạt nói: "Nhưng sau khi về tôi có thể hỏi Khương Diệc giúp cô."

Cư dân mạng: "!!!"

"Vậy ra! Bạn của Ninh Lâm là Khương Diệc?"

"Ai cũng biết con trai tặng con gái hoa hồng nghĩa là gì, Khương tổng còn dẫn Ninh Lâm đến trang viên hoa hồng của mình, chuyện này còn chưa rõ ràng sao!"

"Vậy là Ninh Lâm đang tuyên bố chủ quyền trước mặt Thương Lộc à? Lúc chương trình phát sóng có zoom cận mặt Thương Lộc không nhỉ!!!"

Nhưng khi nghe thấy tên Khương Diệc, Lâm Nhan Nhan trợn trắng mắt, nói: "Anh ta á, thôi khỏi."

Lâm Nhan Nhan lại lén liếc nhìn Thương Lộc, vừa lúc chạm mắt cô.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play