Lâm Nhan Nhan vẽ cho nhân viên công tác một khuôn mặt đen sì, tạo thành sự tương phản rõ rệt với khuôn mặt trắng bệch của cô ấy, cảnh tượng này trông thật buồn cười.
[Hắc Bạch Vô Thường...?]
[Cái quái gì vậy haha]
[Haha công chúa thực sự rất cố gắng, cùng tôi nói "công chúa đỉnh" nào!]
Lúc này, Âu Dịch lén lút đến gần, nhỏ giọng hỏi Thương Lộc: "Thương Lộc lão sư, giờ tôi phải làm sao? Có cần tham gia phần này không?"
Âu Dịch cảm thấy thế nào cũng bất lợi, cho dù Lâm Nhan Nhan có thành công thì bây giờ... cũng không nhìn ra là người nữa, đây chẳng khác nào một đổi một, giống như Diệp Lục vậy, thậm chí còn chẳng đổi được gì!
Thương Lộc nhìn Âu Dịch, ánh mắt dừng trên lớp bột mì sắp đóng thành tảng trên mặt anh ta, hỏi: "Anh đã thế này rồi, còn gì để mất nữa?"
Âu Dịch: "?"
Thương Lộc chân thành nói: "Đã không còn gì thì chẳng còn gì để sợ."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play