Gạo Nếp nói ra những lời này với vẻ mặt ngại ngùng, bởi vì cô bé đang đòi hỏi"Thương Lộc.
"Chị hiểu ý em." Thương Lộc mỉm cười: "Yên tâm, chị sẽ đi tìm cô Tề Cầm, cô ấy từng nói với chị rằng ước mơ của cô ấy là xây dựng một ngôi trường cấp hai dành riêng cho những bé gái vùng núi. Vậy nên chị và chị Nhan Nhan sẽ góp tiền, tìm thêm hai giáo viên mới đến giúp cô Tề Cầm, những bé gái ở các thôn lân cận, chỉ cần muốn đi học thì không cần lo lắng bất cứ vấn đề gì về chi phí, đều có thể đến trường miễn phí."
Nhưng đằng sau đó còn rất nhiều khó khăn, ví dụ như, dù không mất học phí nhưng gia đình các em vẫn có thể ngăn cản, không phải cứ có cơ hội học tập là ai cũng có thể đi học được.
Nhưng những điều này không cần phải nói với Gạo Nếp.
Như lời Tống Trạch Khiêm, cứu được một người là một người, giúp được một người là một người.
Cho dù chỉ thay đổi được số phận của một bé gái, thì điều đó cũng đã có ý nghĩa rồi.
Gạo Nếp nghe vậy, quả nhiên vui vẻ hơn.
Đúng lúc này, điện thoại của Thương Lộc đổ chuông, là Trì Yến gọi đến.
Giọng Trì Yến vang lên: "Em đang ở nhà à?"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT