Cho đến khi ăn tối xong.
Trợ lý lái xe đến đón Thương Lộc về nhà.
Ngồi ở hàng ghế sau, Thương Lộc nắm chặt một chiếc khóa trường mệnh trong lòng bàn tay, đây là quà của Vương Vinh và Tiết Tử San tặng cho cô.
Nghĩ đến lúc chiều Vương Vinh vào cửa hàng, kiêu ngạo nói với nhân viên: "Lấy những thứ tốt nhất, đắt nhất ra đây, tôi muốn mua quà cho con gái tôi", khóe môi Thương Lộc liền không nhịn được cong lên.
Cuối cùng chọn tới chọn lui, cô vẫn chọn chiếc khóa trường mệnh này.
Đây giống như món quà mà đứa trẻ sẽ nhận được khi tròn một tháng hoặc một tuổi, bây giờ cô cũng có, cô cũng có người thân quan tâm và yêu thương mình.
Cảm giác này thật sự quá tốt đẹp đến mức không chân thật.
Thương Lộc vẫn luôn không chịu sửa miệng, Vương Vinh và Tiết Tử San cũng không thúc giục cô. Lúc sắp chia tay, cô cuối cùng cũng không nhịn được ôm lấy Tiết Tử San, sau đó nhỏ giọng nói: "Bố mẹ, con đi trước đây."
Cảm nhận được cái ôm ấm áp của Tiết Tử San, khoảnh khắc đó cô suýt nữa bật khóc.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT