[Rụng tóc? Haha!]
[Vọng Hàn Phi trông tuyệt vọng và bất lực quá, giống hệt ông cụ tôi bị hói 20 năm]
[Sao tổ chương trình có thể bình tĩnh thông báo tin tức này vậy? Sao họ không cười? Tim họ làm bằng đá à! (phát điên)]
[Chị em ở trên yên tâm, tôi vừa xem livestream của tổ đạo diễn, họ đang cố nhịn cười đấy, tắt âm thanh đi là thấy mọi người cười ha hả]
Thương Lộc cũng rất hoang mang.
Cô chỉ muốn giật vài sợi tóc của Vọng Hàn Phi để hoàn thành nhiệm vụ, không ngờ tóc của anh ta lại là tóc giả, nghĩ đến cái đầu trống trơn của Vọng Hàn Phi, cô liền sợ hãi sờ sờ đầu mình.
Thật tệ.
Thương Lộc đột nhiên nhận ra không thể thức khuya nữa, nếu một ngày nào đó cô cũng trở thành Vọng Hàn Phi thì phải làm sao, phải phòng ngừa trước.
Mà rất nhanh, hai người mặc đồng phục học sinh bước vào định đưa Vọng Hàn Phi đi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT