Nhìn thấy khuôn mặt Tiêu Liệt từ trước đến nay luôn bình tĩnh bỗng bộc lộ ra hoảng loạn, Phó Yên cũng không trêu chọc hắn nữa, vội vàng kể lại đúng sự thật chuyện Thôi Hạnh Hoa vừa tới đây gây ồn ào cho hắn nghe.
Tiêu Liệt nghe Phó Yên thuật lại, từng cơn phẫn nộ không nhịn được bốc lên trong lòng, hai tay nắm chặt lại thành nắm đấm, khóe mắt cũng hơi ửng đỏ.
Hắn không dám tưởng tượng, nếu sư phụ không ở đây, chẳng phải là Phó Yên và Tiêu Giản sẽ bị người ta bắt nạt và sỉ nhục hay sao.
Thật đúng là khinh người quá đáng! Tiêu Liệt càng tự hận chính mình trước kia luôn tỏ ra nhường nhịn bọn họ.
Tiêu Liệt xoay người muốn đi.
Thấy bộ dáng này của hắn, Phó Yên giữ chặt cánh tay hắn, ngăn cản hắn lại: "Chàng muốn đi đâu?"
"Ta…… Ta muốn đi hỏi cho rõ ràng, rốt cuộc bọn họ còn muốn như thế nào nữa?! Khinh người quá đáng! Khinh người quá đáng!" Tiêu Liệt chỉ cảm thấy một cỗ lửa giận hừng hực bốc lên trong lòng.
Phó Yên hiểu Tiêu Liệt đang muốn đòi lại công bằng cho bọn họ, nhưng dạo gần đây Thôi Hạnh Hoa tới cửa một chuyến không chiếm được cái gì, ngược lại bị sư phụ dọa sợ chết khiếp; thứ hai bà ta là trưởng bối, hơn nữa lại là một người vô lý, triều Lý chú trọng hiếu đạo, tuy hai nhà Tiêu gia đã phân chia nhà, nếu Tiêu Liệt tới cửa làm ầm ĩ đánh người, trong thôn khó tránh khỏi sẽ có tin đồn nhảm nhí, chỉ sợ là có người sẽ nói bọn họ vô cớ gây rối.
Phó Yên kiên nhẫn trấn an Tiêu Liệt đang trong cơn giận dữ: "Chàng đừng lo lắng, vừa rồi sư phụ đã hù dọa bà ấy rồi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play