Tiêu Liệt nhớ, thật lâu trước kia, khi cha, nương, nãi nãi, gia gia còn sống.
Mỗi lần giao thừa, đại bá mẫu xách túi to túi nhỏ về nhà mẹ đẻ.
Nương luôn im lặng nhìn chằm chằm.
Mặc dù nương có cha và hắn, nhưng Tiêu Liệt cũng biết thỉnh thoảng bà sẽ thấy cô đơn trống rỗng, bà sẽ ngồi trước cửa sổ ngắm ánh trăng sáng trên màn đêm kia rất lâu, rất lâu.
Thi thoảng suy nghĩ nhiều, bệnh đau đầu của nương sẽ tái phát, đau không chịu nổi.
Vậy nên, cha vẫn luôn khuyên bà không cần nghĩ nhiều, cứ thuận theo tự nhiên.
Khi còn nhỏ, nhìn Tiêu Đại Bảo được dẫn về nhà ngoại tổ chơi, khi về còn có thể mang theo rất nhiều kẹo, khoe với hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play