Tiếng khóc của Nhu Nhu vang dội, giống như có người cầm chiêng đồng đánh bên tai.
Mọi người trong viện đều cười ha ha mà nhìn cô bé khóc.
Có thể khóc là tốt, âm thanh vang dội có lực, chứng tỏ cơ thể xương cốt khỏe mạnh.
Lý bà bà nhẹ nhàng rưới nước lên tay chân lộ ra ngoài của Nhu Nhu, lại lau chùi sạch sẽ.
Trải qua xong nghi lễ, Tiêu Liệt lập tức đón lấy con gái.
Nhu Nhu ngửi được mùi hương quen thuộc, bàn tay nhỏ bé nắm lấy quần áo của cha, tiếng khóc nhỏ dần nhưng vẫn còn rên rỉ, dường như đang nói ra sự uất ức của mình.
"Được rồi, được rồi nha, đừng khóc, sau này Nhu Nhu của cha sẽ bình an." Tiêu Liệt dịu dàng dỗ dành.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play