“Phải nói trước đây về Thánh Nữ của Thanh Liên giáo ở Nam Chiếu, mỹ mạo tuyệt trần, có điều lòng dạ cay độc rắn rết, ngày thường đều uống m.

á.

u tươi của đồng nam đồng nữ để tu dưỡng nhan sắc, vì thế g.

i.

ế.

c hại không ít hài tử.



 

“Thật ác độc! May mắn thay yêu nữ hiện giờ đã chết, bằng không nếu để ta gặp phải thì nàng chịu một trận thật ác!”

 

“Ai, lại là yêu nữ ác độc tàn nhẫn, chung quy đầu cuối vẫn là một nữ tử, cuối cùng cũng vì tình tự tuẫn chết đi.



 

Người kể chuyện đang chờ đến khoảng khắc này, đột nhiên gấp gọn quạt xếp: “Đúng là đáng tiếc!”

 

Hắn híp mắt nhìn vẻ thâm sâu, một điệu thoang thoảng trầm già: “Hỏi thế gian, tình ái là chi, khiến lứa đôi tử sinh nguyện thề.

Cho dù Nam Chiếu Thánh Nữ bề ngoài nhìn như một nữ tử lòng dạ lành lùng sắt đá, thì ra trong lòng cũng có một chỗ mềm yếu, thật đáng tiếc a, đáng tiếc, si tình thế mà lại ủy thác sai người.



 

Âm cuối tên này kéo đến cực dài, rung đùi đắc ý, giảo hoạt khiến người nghe tò mò tâm ngứa không thôi.

 

“Đáng tiếc cái gì, ngươi mau nói ra coi!”

 

“Đúng vậy! Yêu nữ ngoan độc thủ lạt như vậy, trên thế gian này cũng có người lừa gạt được tình cảm của nàng sao?”

 

Người kể chuyện lộ ra ý vị thâm trường tươi cười, từ từ dùng trà.

 

Mọi người lập tức hiểu được, đây là muốn thêm tiền chứ gì.

 

“Tiền đây này, cho ngươi cho ngươi, tiếp tục mau kể ra cho ta!”

 

Kiếm được rủng rỉnh một đống tiềng, người kể chuyện mặt mày hớn hở, lúc này mới tiếp tục rung đùi đắc ý: “Đáng tiếc a, người trong lòng của Nam Chiếu Thánh Nữ kia lại là Dĩnh Xuyên Tống thị Tống trưởng công tử.

Có điều Tống trưởng công tử vị này, từ nhỏ đã cùng Vinh Thân vương phủ Hi Nhạc tiểu quận chúa đính hôn!”

 

“Hồng nhan tri kỷ đánh không lại thanh mai trúc mã, đã từng thệ hải minh sơn tình lang, quay đầu liền vứt bỏ chính mình, cùng một nữ tử khác mặc giá y bái đường.



 

“Nam Chiếu Thánh Nữ nào có thể cam tâm.

Ở ngày thành hôn, một đao dọn sạch Tống phủ, điên cuồng giết c.

h.

ế.

t hơn 300 người, huyết tẩy khắp nơi.

Có điều Tống trưởng công tử bạc tình bội ước thề nguyện năm xưa, bị yêu nữ moi tim, một tay bóp nát thành đống thịt vụng!”

 

“Hít”

 

Mọi người bị một tràn m.

á.

u me dọa người.

 

Nhưng cũng có người vỗ tay trầm trồ khen ngợi: “Ha ha ha, không hổ là Nam Chiếu Thánh Nữ, dám yêu dám hận, thật hào sảng!”

 

Còn có người chưa đã thèm không ngừng truy vấn: “Còn lúc sau thì sao, Thánh! à không, yêu nữ cuối cùng thế nào?”

 

Người kể chuyện lại nâng chung trà lên, tiếp tục trơ trơ rung đùi.

 

Nhóm người nghe: Tên tham tiền độc ác này!.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play