Nói xong bọn chúng lại xin lỗi Tống Bình Bình và Tống Hoan Hoan: "Xin lỗi Bình Bình Hoan Hoan, chúng tôi cũng không còn cách nào khác."
Tống Hoan Hoan không hề muốn để ý đến bọn họ.
Dù là trẻ con thì cũng phải hỏi trước rồi mới có thể đưa về, nhưng mấy đứa bé này lại không chịu đi.
Tống Văn Cảnh không thể nào có hảo cảm với mấy đứa con của Trần Kiều Kiêu, nhưng anh vẫn nói hai câu: "Chỉ vì mục đích cá nhân mà muốn tổn thương người khác, đến lúc đó sẽ có cảnh sát đi cứu mẹ của cậu, cũng sẽ có người nói cho các cậu biết lỗi của mình."
Bọn chúng còn quá nhỏ, cùng lắm chỉ là gọi cặp sinh đôi đi ra ngoài, hoặc là còn nghe lời đối phương lừa cặp sinh đôi ăn gì đó, bọn chúng vẫn chưa có năng lực phạm tội lớn hơn, đồng chí công an dẫn đi cũng chỉ là phê bình giáo dục.
Chu Tử Văn nghiêm túc nhìn người đàn ông cao lớn trước mắt, cũng khóc hỏi: "Nhưng mà chú Tống, lúc đó chúng cháu có cách nào khác chứ?"
Cố Nguyên thấy vậy thì không nhịn được nữa, khẽ xì một tiếng rồi nói: "Những lúc như vậy, các cậu nên lựa chọn tin tưởng cảnh sát, giao tin tức cho người lớn chứ không phải đi hại người khác theo lời của đối phương."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play