Lời này thật sự rất vô lễ, nếu là người khác nói lời này thì Tống Văn Cảnh sẽ không đếm xỉa, nhưng đây là lời do con trai ruột nói, anh vẫn luôn im lặng không lên tiếng chờ con gái trút giận xong.
Mấy người Tiểu Cao ở bên cạnh muốn chen vào nói nhưng bị Cố Nguyên ngăn cản, đây rõ ràng là chuyện gia đình của trung đoàn trưởng Tống, người ngoài thật sự không tiện nhúng tay vào.
Tống Văn Cảnh im lặng rất lâu, vẫn luôn chờ hai đứa khóc xong rồi mới ôm chặt con và nói: "Xin lỗi, cha trở về muộn, cha sẽ tìm anh chị con trở về, sẽ không để bọn họ gặp nguy hiểm."
Thấy hai đứa bé vẫn không chịu tin anh, lân này Tống Văn Cảnh ôm chặt con không buông tay.
Lần này quay về anh trở nên ít nói hơn rất nhiều, tính tình cũng thay đổi so với trước kia không ít, nhưng tình yêu thương dành cho con thì không hề ít đi.
Tống Văn Cảnh như vỗ về lại như nỉ non, anh cúi đầu hôn mỗi đứa bé một cái, sau đó nói: "Bé cưng, cha sẽ tìm anh chị con trở về, cha xin lỗi vì trong giấc mơ hoặc kiếp trước mà các con nói, cha chưa kịp bảo vệ các con. Trong hiện thực cũng trở về muộn, để các con bị ấm ức."
Không hiểu tại sao, khi hai đứa nhóc nghe thấy lời xin lỗi mà kiếp trước không đợi được, lân này đã đợi được, lại cảm thấy trong cổ có một loại bi thương ập tới, trong hai cặp mắt xinh đẹp kia đều chứa đây nước mắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT