Cả người Đào Gia căng như dây đàn, tuy giọng nói vẫn bình thường nhưng thật ra trong lòng bàn tay đã nhễ nhại mồ hôi.
Đào Gia: “Đã gặp rồi, chẳng phải đã gặp nhiều lân trong trường học sao?"
Tân Lâm: ?
Đương nhiên Tân Lâm không hỏi chuyện này, mà là trước đó, anh ta cảm thấy kỳ lạ bởi bạn học Đào này mang đến cho anh ta một cảm giác thân thuộc.
“Còn việc gì à?” Đào Gia hỏi.
Thấy Tân Lâm lắc đâu, anh ta còn nở nụ cười với vẻ thiếu đòn: “Anh như thế, không thấy lòng khó chịu à?"
Lúc rời đi, chẳng biết anh ta nhỏ giọng nói gì mà khiến Đỗ Thành đứng bên cạnh xem mà tức điên lên: “Anh nói gì hả?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT