Diệp Mạn Tinh đè lửa giận xuống, nếu không phải cô nghi ngờ anh ta là hoa đồng hành của mình thì chắc chắn cô đã đuổi người đi rồi.
Diệp Mạn Tình: “Nếu anh đồng ý nói thì tại sao còn phải quan tâm việc tôi ly hôn hay không? Anh cũng không thấy tôi đã có hai đứa con rồi à, tôi rất tốt với hai đứa nói, tạm thời tôi vẫn rất hài lòng với chồng của mình."
Sắc mặt của Đào Phong Gia lập tức trở nên khó coi nhưng cô không thể nhìn ra bất kỳ cảm xúc gì trên mặt anh ta: “Cô chắc chứ?"
Diệp Mạn Tinh ừ một tiếng.
Cô không chỉ nhanh chóng thay đổi vấn đề mà còn đặt một câu hỏi khác: “Vì sao lúc này anh cũng mang Mạn Đà La đi khắp nơi vậy, anh biết hoa Phong Gia sao?"
Đào Phong gia đã đứng dậy, anh ta mỉm cười nói một tiếng với cô: “Biết, đấy là biệt danh của Mạn Đà La mà, tôi khá thích loài hoa này nên đương nhiên sẽ mang theo, cô cảm thấy hứng thú với nó hả?"
Diệp Mạn Tinh: ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play