"Hơn nữa, Tinh Tinh rất thích con."
Mẹ Tống nhắc tới chuyện này là đặc biệt vui vẻ, con trai bà còn chưa ngộ ra, mà bà rất vui khi đột nhiên có một cô con dâu đáng yêu như vậy.
Tống Văn Cảnh nghe vậy có chút không biết phải làm sao: Thích anh? Mẹ anh có biết con dâu của bà muốn ly hôn không?
Tống Văn Cảnh trầm mặc, lúc lâu sau mới đưa ra câu trả lời khẳng định: "Dạ."
Cộc cộc cộc.
Bên ngoài có người kêu ăn cơm: "Anh, mẹ, đến giờ ăn rồi." Giọng nói lưu manh của Tống Văn Lâm vang lên:
"Anh, sao lúc này anh ở trong phòng, không đi giúp chị dâu nấu cơm à?"
Tống Văn Cảnh không nói nên lời: Từ lúc nào mà em trai anh cũng bị cô vợ nhỏ mua chuộc vậy? Người Tống Văn Cảnh cao, chân lại dài, anh đứng thì ánh sáng của căn phòng bị che khuất, anh bước chân dài tới cửa, đột nhiên nghe thấy tiếng “ui da” của mẹ mình.
Mẹ Tống luôn cảm thấy mình đã quên mất một chuyện quan trọng: “À, mẹ nhớ ra rồi, vừa rồi con mới hỏi có chuyện gì, có phải Tinh Tinh cãi nhau với con không?"
Tống Văn Cảnh người vừa mới bước đôi chân dài ra khỏi cửa: ,sự nhạy bén này của mẹ.
Tống Văn Cảnh không hé răng.
Chỉ cảm thấy mẹ Tống đột nhiên buồn bực, nhắc nhở: “À phải rồi, Kiêu Kiêu nói xấu Tinh Tinh không ít, bởi vì lúc đó con bé nhắc tới chuyện của con nên nhất thời mẹ không ngăn cản kịp."
"Tinh Tinh vừa trở về đã nghe được, Tinh Tinh còn nói..."
"Nói chuyện gì?"
Mẹ Tống nhìn khuôn mặt hoàn mỹ của con trai, bất đắc dĩ nói: "Tinh Tinh nói, Kiều Kiều muốn kết hôn với con, sao lại ở sau lưng nói xấu con bé?"
Mẹ Tống bây giờ còn nhớ rõ khuôn mặt của Trần Kiều Kiều lúc đó, gần như là thay đổi lúc xanh lúc trắng.
Mẹ Tống đến nay đều không thể tưởng tượng nổi, đứa nhỏ Kiều Kiều kia, làm sao có thể có tâm tư này? Khi cô hỏi đối phương có ly hôn không? Trần Kiều Kiều không lên tiếng, liền biết suy đoán của con dâu, thật đúng là có khả năng.
Cô ta đã kết hôn, làm sao cô ta có một ý nghĩ quá đáng như vậy cơ chứ? Tống Văn Cảnh bình tĩnh một mình, nghe nói như vậy, đôi chân muốn bước ra ngoài cũng không có phản ứng.
Ngũ quan tuấn mỹ kia chợt căng cứng lại, trong nháy mắt lông mày hình như lập tức nhăn thành chữ Xuyên.
Trong đầu Tống Văn Cảnh giống như bị sét đánh trúng: Anh biết, hiểu lầm này, phần lớn so với hiểu lầm trước đó càng khiến cho cô vợ nhỏ tức giận.
Cô vợ nhỏ kiên quyết phải ly hôn, không thể thoát khỏi việc có liên quan đến Trần Kiều Kiều. Tống Văn Cảnh không đánh phụ nữ, lúc này anh hận không thể đánh Trần Kiều Kiều một trận, đùa kiểu gì vậy, một cô gái đã kết hôn, vì sao lại chạy tới phá đám chuyện tình cảm của anh?