Sau khi Liễu Phán Nhi đến đã nói lời xin lỗi với Tê tam phu nhân: "Tỷ tỷ, phu quân muốn đi thành Tang, còn Đại Bảo nữa, bây giờ đã làm ra đồ vật có thể dùng để làm đường, chi phí thấp hơn nữa vật liệu làm đường cũng tốt nhưng chưa đủ nên cũng muốn đi theo tới thành Tang để thử nghiệm." "Kể từ khi Đại Bảo tới kinh thành vào năm ngoái cũng nhờ sự quan tâm của tỷ tỷ mà chúng ta được là thông gia nên càng thêm thân. Trước khi đi ta đưa Đại Bảo qua đây để tạm biệt ngươi." Tê Tam phu nhân nghe vậy thì thở dài: "Nói thật thì ta có chút luyến tiếc, Đại Bảo là một đứa nhỏ hiểu chuyển, vừa có thời gian nghỉ ngơi tắm gội liền tới đây thăm ta, chào hỏi ta. Lần này tới thành Tang không biết khi nào mới có thể trở về." Liễu Phán Nhi mỉm cười: "Cũng không xa lắm, sau này cũng có thể quay lại thường xuyên, khi trở ve sẽ tới chào hỏi ngươi và để đám trẻ gặp mặt. Chuyện lễ nghĩa này cần làm thì nhất định phải làm, tuyệt đối không để Thục Viện bị ủy khuất."

Tê Tam phu nhân cười nói: "Vậy thì ta sẽ đợi nhưng khi Đại Bảo quay về thì hãy đến gặp ta."

Te Thục Viện dẫn biểu muội tới hoa viên chơi đùa, Lý Đại Bảo cũng đi theo.

Lý Dung cũng dẫn Lý Lệ và Lý Nam sang bên kia ngắm hoa và để lại Lý Đại Bảo và Tề Thục Viện.

Tất nhiên trước khi rời đi, người trẻ tuổi chưa lập gia đình cũng được phép nói chuyện riêng.

Lý Đại Bảo mỉm cười và đưa hộp trang sức ra: "Thục Viện, ta muốn đi theo cha nương tới thành Tang để hoàn thành thử nghiệm. Trong khoảng thời gian ta rời đi, ta sẽ viết thư rồi đưa cho nhạc phụ để chuyển giao cho nàng, nàng nhất định phải hồi âm cho ta đấy."

Tê Thục Viện đỏ mặt gật đầu: "Được, vậy chúc người thuận buồm xuôi gió. Cũng đừng bận rộn quá mà bỏ ăn, nếu không ăn thì ta sẽ nói với A Dung và nhờ nàng ấy để mắt người giúp ta."

Lý Đại Bảo cười khúc khích: "Được rồi, ta chắc chắn sẽ yêu quý cơ thể mình, trước khi đi ta tặng nàng một món quà và hy vọng nàng sẽ thích nó."

Tê Thục Viện vừa thấy chiếc hộp của Mặc Bảo Các thì liền biết nó rất có giá trị nên nàng ấy tiếp nhận rồi mở ra, quả nhiên đó là một món đồ trang sức cao cấp.

"Thật là đẹp, cảm ơn người." Tê Thục Viện rất thích, đồ mà Lý Đại Bảo tặng nàng ấy không chỉ đẹp mà còn rất trân quý và hơn nữa nó còn có phong cách thanh nhã mà nàng ấy thích.

Lý Đại Bảo cũng rất vui khi thấy Tề Thục Viện thích nó: "Nàng thích thì tốt rồi, chờ tới khi ta kiếm được tiền thì sẽ mua tặng nàng những thứ tốt hơn."

Tê Thục Viện không từ chối: "Được, vậy ta sẽ chờ. Nhân tiện thì ta sẽ đưa cho người một số bộ quần áo mà ta đã may, người xem chúng có vừa không? Không vừa thì ta sẽ sửa lại cho người."

"Được." Lý Đại Bảo đồng ý rồi đi ra tiền viện cùng Te Thục Viện đi thử quần áo. Bởi vì Lý Đại Bảo hay tới nên Tê Thục Viện có thể gặp Lý Đại Bảo thường xuyên, quần áo nàng ấy may cũng đúng kích cỡ. Ngày hôm đó Lý Đại Bảo đã mang những bộ quân áo này đi.

Tổng cộng có sáu bộ quần áo, trong đó có hai bộ áo choàng được dệt bằng vải quý, hai bộ làm bằng tơ lụa thông thường và hai bộ làm bằng vải bông rắn chắc để thuận tiện cho Lý Đại Bảo đến xưởng làm việc.

Bất kể là kiểu dáng, màu sắc hay kích cỡ quần áo thì chúng đều vừa vặn một cách hoàn hảo.

Liễu Phán Nhi nhìn thấy cũng có thể cảm nhận được sự dụng tâm của cô bé Te Thục Viện này.

Lý Đại Bảo có thể có được một thê tử hiền như vậy chỉ cần Lý Đại Bảo không tự mình tìm đường c.h.ế.t thì gia đình trong tương lai nhất định sẽ mỹ mãn.

Liễu Phán Nhi cảm thấy đây là may mắn của Lý Đại Bảo nhưng người trong kinh thành đều cảm thấy là Tê Thục Viện thật may mắn.

Một khi gả qua thì nàng ấy chính là Hầu phu nhân.

DTV

Ngay cả Tề gia cũng cho rằng như vậy.

Tê Tam phu nhân có mối quan hệ tốt với Đức Thụy phu nhân, Te Thục Viện sau khi gả qua chắc chắn sẽ được đối xử tốt. Nàng không phải là bà bà ruột nên sẽ không cố ý làm khó Lý Đại Bảo và Tê Thục Viện, ngày tháng phía trước không chỉ dễ dàng mà lại còn vinh quang. Bởi vậy mà Te Thục Viện ở Tê gia hay thậm chí khi tham dự yến hội khác đều là đối tượng khiến người khác hâm mộ. Những người đã từng khinh thường Liễu Phán Nhi và Lý Nguyên Thanh đều hối hận trong âm thầm. Ngày hôm sau lại tới Cố gia để tạm biệt. Lý Lệ cũng sẽ rời đi nên Cố Tấn không nỡ chia xa. Trước đây hắn ta có thể thường xuyên nhìn thấy Lý Lệ nhưng hiện tại Lý Lệ sắp đến thành Tang nên không thể thường xuyên gặp mặt được nữa. Mặc dù vậy thì Cố Tấn cũng biết Lý Le đi theo Đức Thụy phu nhân sẽ tốt hơn và hắn ta hy vọng sau khi đỗ công danh thì Lý Lệ cũng vừa đến tuổi thành thân và bên nhau mãi mãi.

Khi Liễu Phán Nhin nhìn thấy Cửu công chúa thì đã nhìn thấy vẻ ngoài duyên dáng và đôi lông mày triu mến của Cửu công chúa.

Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng hồng trông thật hấp dẫn!

Liễu Phán Nhi duỗi tay nhéo mặt Cửu công chúa rồi nhỏ giọng nói: "Muội muội gần đây có khí sắc rất tốt?"

Cửu công chúa làm mặt quỷ rồi ghé vào tai Liễu Phán Nhi nói: "Tỷ tỷ, thành thân thật là tốt."

Này này đúng là rất dễ chịu mài

Liễu Phán Nhi cũng nhướng mày, chớp mắt: "Thành thân đúng là tốt nhưng người thành thân lưỡng tình lương duyệt thì càng tốt hơn. Hai ngày nay các người hòa hợp sao?" Cửu công chúa đỏ mặt, nàng ấy xấu hổ khi nói những điều này với người khác, ngay cả mẫu phi sinh ra cũng thế nhưng nàng ấy lại muốn nói với Liễu Phán Nhi.

"Tỷ tỷ, không ngờ người quân tử như Cố Thiệu lại đi xem xuân cung đồ với mục đích là để học hỏi và ân ái tốt hơn."

Liễu Phán Nhi sửng sốt và nghĩ tới đám xuân cung đồ mà Lý Nguyên Thanh gửi nhầm cho Cố Thiệu thì cong môi cười: "Như vậy không phải càng tốt sao? Chuyện giữa phu thê, có tình có ái thì mới ngọt ngào! Với trạng thái và thân thể khỏe mạnh của ngươi cũng đừng cố ý để mang thai, chỉ cần trân trọng tuần trăng mật là được rồi."

Cửu công chúa gan đây đúng là đã quên mất nên trên mặt có hơi thẹn thùng: "Ta cũng nghĩ vậy, cảm ơn tỷ."

Liễu Phán Nhi cười: "Chuyện phu thê cần phải thương lượng, nam nhân này đáng giá để ngươi quan tâm vậy thì ngươi nên đối xử thật tâm. Không phải nam nhân nào cũng là người vô tâm nhưng đồng thời ngươi cũng nên nhớ kỹ, nếu tương lai không may bị nam nhân phản bội thì cũng đừng tìm đến cái c.h.ế.t mà cứ sống cuộc sống của chính mình là được."

Cửu công chúa trả lời hống hách: "Đối với hôn nhân, ta sẽ không bao giờ nuôi dưỡng nam sủng và phu quân của ta cũng không thể ở bên ngoài đa tình. Nếu không, thì vì thể diện công chúa ta sẽ không hòa ly mà chỉ là góa phụ."

Liễu Phán Nhi biết lời của Cửu công chúa chính là nói thật, chỉ mong Cố Thiệu có thể giữ mình trong sạch và tự cầu nhiều phúc cho mình.

Ngày khởi hành cuối cùng cũng đến. Sáng sớm hôm sau, Cửu công chúa và Cố Thiệu, còn có Te Tam phu nhân, Tề Tam lão gia và Triệu gia đều đến tiễn Lý Nguyên Thanh và Liễu Phán Nhi.

Ngoài ra còn có bằng hữu của Lý Đại Bảo ở Công Bộ.

Lần này Lý Đại Bảo cũng đi theo tới thành Tang ở phía Bắc nên có một số quan viên ở Công Bộ đi theo để giúp đỡ Lý Đại Bảo trong công việc.

Không chỉ có thế, Bệ hạ còn phái nhiều hộ vệ và hai mươi ám vệ tùy thân để bảo vệ Lý Đại Bảo.

Mục đích chỉ có một là bất kể giá nào cũng không thể để Lý Đại Bảo bị tổn hại và càng không thể bị bắt cóc.

Những cỗ xe khổng lồ và cả người cưỡi ngựa xếp thành hàng dài.

Tiễn người đi ngàn dặm thì cuối cùng cũng phải nói lời chia tay.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play