Nghe thấy tin Tề tri phủ tìm được con gái A Dung đã thất lạc lâu của mình thì Kim Lăng hầu giật nảy cả mình: "Thật sự đã tìm được A Dung sao?”
Tạ quản gia trâm tư phút chốc liền đầu: "Thưa Hầu gia, mặc dù đây là tin do gã sai vặt thăm dò từ cửa thành, nhưng chuyện có thể khiến cho Tề phu nhân đi tới Dương Châu, khiến Tê đại nhân ở cửa thành nghênh đón thì chắc chắn là chuyện này vô cùng quan trọng. Còn có một chuyện, A Dung cô nương gọi Tề đại nhân là cậu, dáng dấp rất giống với Tê cô nương, tuổi tác cũng chạc đại tiểu thư."
Kim Lăng hầu cẩn thận suy tư sau đó vô cùng kích động, ông ta có tình cảm với vợ cả, cũng vô cùng yêu thích đứa con gái đầu lòng Tạ Dung.
Bây giờ đã tìm được con gái vê, cha con bọn họ không chỉ được đoàn viên mà cũng có thể hóa giải ân oán với Lan Lăng Hầu phủ Tề gia.
Hiện tại ở bên ngoài, ông ta còn không có một chức quan; Ở bên trong, đến nay còn không có con trai.
Lan Lăng Hầu phủ có thế lớn, Kim Lăng hầu biết năng lực của mình có hạn, đối mặt với sự trả thù của Lan Lăng Hầu phủ cũng không có sức chống cự, cho nên chỉ có thể tránh né.
Bây giờ đã tìm được con gái, ông ta chỉ cần đối xử tốt với con gái, tự nhiên sẽ có thể hóa giải ân oán giữa Kim Lăng Hầu phủ cùng Lan Lăng Hầu phủ.
Cuộc sống của ông ta cũng có thể tốt hơn một chút, ít nhất thì ở trong thành Kim Lăng cũng sẽ không sợ bị người ta đánh.
Đối với cha mẹ nuôi của con gái, Đức Thụy phu nhân cùng tướng quân Lý Nguyên Thanh, Kim Lăng hầu cũng không dám thất lễ, gọi Tạ quản gia: "Cũng chuẩn bị quà cho Đức Thụy phu nhân, ta không nghĩ tới, quản gia ngươi phải suy nghĩ kỹ một chút."
Tạ quản gia sững sờ, cẩn thận từng li từng tí hỏi: "Hầu gia, bây giờ ngài đến đó thì có thích hợp không? không sợ Tề tri phủ đánh ngài sao?"
Kim Lăng hầu giao phó, không dám có nửa điểm sơ suất: "Vải vóc thượng hạng, nếu trong nhà có thì mang lên. Nếu không có thì đi mua, đúng rồi. Nhất định phải mua một số món trang sức mà các cô bé mười tuổi thích. Không sợ đắt, mua càng nhiều thì chứng tỏ người cha này càng thương con gái."
Tạ quản gia suy nghĩ một chút, cảm thấy Hầu gia nói rất đúng: "Vâng, Hầu gia, lão nô sẽ chuẩn bị xe và quà." Kim Lăng hầu lắc đầu liên tục: "Không sợ, coi như có đánh ta thì cũng phải đi. Ta vốn làm cha, không bảo vệ tốt A Dung là sai lâm lớn của ta. Bây giờ A Dung đã trở về, cho dù có lên núi đao xuống biển lửa thì ta cũng muốn nhận. Nếu như ta không đi thì đó chính là sự thờ ơ với A Dung, người của Lan Lăng Hầu phủ càng sẽ không tha cho ta, có khi thủ đoạn còn tàn khốc hơn lúc trước."
Mặc dù Kim Lăng hầu thương đứa con gái A Dung mất tích của mình, nhưng cảm tình cũng không sâu như vậy, khi làm những chuyện này, có cảm tình ở bên trong nhưng mà lại liên quan đến lợi ích nhiêu hơn, nhất là với Lan Lăng Hầu phủ Tề gia.
Nghĩ tới đây, Kim Lăng Hầu phủ vội vàng phân phó: "Chuẩn bị xe, ta muốn đến Tề gia."
Tạ quản gia cùng Kim Lăng hầu trịnh trọng như vậy, tất cả hạ nhân trong phủ đều tò mò, nhao nhao nghe ngóng. Kim Lăng Hầu phu nhân Vương thị tự nhiên cũng biết được, chỉ biết là Kim Lăng hầu vô cùng lo lắng mang quà đến Tê gia, nhưng không biết vì sao lại đến Tề gia.
Lần này Đức Thụy phu nhân tới Kim Lăng, không chỉ đưa con gái A Dung đến, còn có hai cô bé khác. Nếu đã muốn lấy lòng, vậy thì không thể chậm trễ những người khác, phải tặng quà cho tất cả mọi người.
Tạ quản gia làm việc rất nhanh, đợi đến khi Kim Lăng hầu tắm rửa thay quần áo xong, ăn mặc tốt thì ông cũng chuẩn bị xong quà để đưa đến Tề gia.
Tạ quản gia gật đầu: "Vâng, Hầu gia."
Kim Lăng Hầu phu nhân Vương thị chỉ coi Kim Lăng hầu lại có nhược điểm rơi vào trong tay Tề tri phủ cho nên đến đó xin lỗi.
Nghĩ tới đây, Kim Lăng Hầu phu nhân có chút bực bội, Hầu gia có thân phận tôn quý, vậy mà lại bị Tê tri phủ ép tới mức không ngóc đầu lên được. Bà ta là Hầu phu nhân tại Kim Lăng cũng bị người khác chế giễu.
Thực sự là xúi quấy, bà ta nguyên rủa người nhà họ Tề c.h.ế.t không yên lành trong lòng rất nhiều lần.
Bên kia, Tê đại nhân mang theo người nhà trở vê, đám người chào hỏi lẫn nhau.
Tê phu nhân phân phó người hâu phục vụ mấy mẹ con Liễu Phán Nhi thật tốt, hơn nữa còn tự mình đưa bọn họ vào trong viện.
Đưa nước nóng vào, đi trước rửa mặt, thay đổi quần áo khô, như vậy mới thoải mái dễ chịu hơn một chút.
Tê Thục Viện chuẩn bị xong thì vội vã chạy tới tìm ba tỷ muội Lý Dung, sau đó mời Đức Thụy phu nhân Liễu Phán Nhi cùng đi ăn.
Tê đại nhân cùng Tề phu nhân đến sớm.
"Đó là đương nhiên, tin tức tốt như vậy, tại sao lại không gửi về kinh hành chứ?" Tê đại nhân cười nói: "Không chỉ có như thế, ta còn muốn để nàng đưa Thục Viện, cùng với Tê phu nhân đi vào kinh thành. Dù sao thì tuổi của mẫu thân đã cao, không thể lặn lội đường xa."
Tê phu nhân cười lắc đầu: "Phu quân, đây là chuyện ta phải làm. Vợ chồng chúng ta là một thể, ngươi không tiện xuất hành thì ta sẽ đi. Cũng may may là không làm nhục mệnh, A Dung chính là con của muội muội. không chỉ tìm được A Dung, ta cùng Đức Thụy phu nhân ở chung mấy ngày nay, chúng ta cũng đã quen thuộc hơn rất nhiều."
Tê đại nhân cười, vừa lòng thỏa ý: "Tuy nói A Dung không có lễ nghi của thế gia, nhưng tính cách rất tốt, hơn nữa còn có cơ thể khỏe mạnh, thông minh lanh lợi. Những thứ này mới là điều quan trọng, còn về những quy tắc kia thì sau này có thời gian cũng có thể học."
Tê đại nhân vừa mới nói chuyện cùng cháu gái A Dung một hồi, có thể cảm nhận được A Dung tự nhiên hào phóng, vui tính hài hước, lại không mất đi sự khôn khéo.
"A Dung của chúng ta phúc lớn mạng lớn, được mấy người Lý tướng quân cứu, hơn nữa còn được Lý tướng quân cùng Đức Thụy phu nhân nhận nuôi, thực sự là may mắn. Mặc dù lúc đầu kham khổ, nhưng sau khi chuyển đến phương Nam thì đã trải qua những ngày tốt lành. Những điều Đức Thụy phu nhân dạy dỗ A Dung cũng khiến A Dung hưởng thụ vô tận cả một đời."
Tê phu nhân rất tán thành: "Đúng vậy! Ta càng nhìn A Dung thì ta càng thích. Đức Thụy phu nhân cùng Lý tướng quân có đại ân với chúng ta, chắc hẳn là chàng đã viết thư gửi vào kinh thành rồi đúng không?"
"Phu nhân, chuyến này khổ cực ngươi. Bây giờ tìm được A Dung, chắc chắn là mẫu thân cũng đã hoàn thành tâm nguyện." Tề đại nhân mong nhớ mẫu thân ở kinh thành, vô cùng đau lòng.
Tê phu nhân nghĩ nghĩ, gật đầu: "Vậy được, như vậy cũng tốt. Chúng ta sẽ vào kinh thành trước, đến mùa thu, làm Tri phủ xong 3 năm thì cũng nên đến kinh thành báo cáo công tác, trở vê kinh thành. Trên đường, ta đã cùng Đức Thụy phu nhân nói chuyện, nàng cũng đồng ý. Sẽ vê huyện Thôi Dương trước, sau đó nàng sẽ đưa con mình đi vào kinh thành cùng chúng ta."
"Mặt khác, bây giờ trong lòng A Dung chỉ nhận Đức Thụy phu nhân cùng Lý tướng quân là cha mẹ, đến kinh thành cũng chỉ là để thăm hỏi ông bà, cũng sẽ không ở lại kinh thành. Ở trong lòng A Dung, huyện Thôi Dương Lý gia là nhà nàng, Đức Thụy phu nhân cùng Lý tướng quân, còn có những đứa nhỏ mà bọn họ thu nuôi mới là gia đình."
Tê đại nhân nghe nói như thế thì sững sờ: "Chuyện này... Vốn là ta còn muốn đưa A Dung đến kinh thành, tăng cho Đức Thụy phu nhân phần quà, hiện tại xem ra, không thỏa đáng rồi!"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT