Phó Oánh Châu nghe xong, cười tà mị địa gật gật đầu:”Đúng rồi, ta thấy khí sắc này của Đào ma ma, cũng không giống người đoản mệnh, dù sao người tốt sống lâu mà.”
Người tốt sống lâu??
Đại cô nương, người có nhầm không?? Ta ở chỗ đại cô nương mà lại được coi là người tốt?
Đào ma ma sửng sốt, sau đó mới nhận ra, Phó Oánh Châu đang nói móc.
Người tốt sống lâu, vậy người xấu thì sao... Đào ma ma vẫn có chút tự biết mình, biết rằng ở chỗ Phó Oánh Châu, bà chắc chắn không được coi là người tốt.
Vậy mà bà còn không thể lý luận với chủ tử, dù sao Phó Oánh Châu cũng không chỉ thẳng mũi bà mắng bà là tai họa, cũng không nói một lời khó nghe nào, bà cũng không thể tự mình nhận lấy.
Thật là xui xẻo quá đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play