Thanh Đào cúi đầu, nhìn tờ ngân phiếu hai trăm lượng trong tay, lẩm bẩm: “Nhưng mà cô nương, than đắt đến mấy cũng không cần nhiều tiền như vậy. Lần trước, tỳ nữ tìm người mua rất nhiều than củi, sắp lấp đầy phòng củi rồi, cũng chỉ có hai mươi ba mươi lượng.”
Thanh Đào càng nghĩ càng cảm thấy, là do Phó Oánh Châu thường xuyên ở trong khuê phòng, không biết giá cả bên ngoài thế nào, nên mới đưa cho nàng nhiều tiền như vậy.
May mà người được sai đi là Thanh Đào nàng, nếu đổi thành nha hoàn khác có ý đồ xấu, không chừng sẽ nuốt luôn số tiền thừa này.
Thấy dạo này cô nương biết quản lý, có tâm cơ rồi, sao giờ lại vứt bỏ sự cảnh giác đi thế này?
Phó Oánh Châu cười nói: “Để ngươi lấy hai trăm lượng, ta tự có dụng ý của ta.”
Nàng trầm ngâm một lúc, vẫn đang suy nghĩ.
Lần này để Thanh Đào ra khỏi phủ, đương nhiên không chỉ vì một giỏ than bạc, còn có những thứ khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play